*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắc Ám Giáo Đình
Con sinh vật khổng lồ này, nó cứ như vậy ngồi ở vị trí cao nhất của Bác Thành. Bất kỳ vị trí nào của Bắc Thành cũng đều có thể nhìn thấy đỉnh của tòa cao ốc Ngân Mậu. Cũng có nghĩa rằng cả Bắc thành đều có thể nhìn thấy con quái vật to lớn, mạnh mẽ, màu xanh biếc kia.
Một màn này, làm cho Mạc Phàm hít thở không thông. Rất lâu sau mà hắn cũng không có tài nào phục hồi tinh thần lại được!
Quá rung động! Chuyện này đối với Mạc phàm hắn mà nói thì quá sức rung động.
Cái gì mà là U Lang Thú. Cái gì mà là Độc Nhãn Ma Lang. Cái gì mà là Huyết Văn Cự Ma Chuột. Trước mặt con quái vật ngồi ở trên đỉnh tòa cao ốc Ngân Mậu kia, cũng giống như lính tôm tướng cua mà thôi. Vào giờ phút này, cái định nghĩa yêu ma ở trong lòng Mạc Phàm có thể nói là vứt hết vào trong sọt rác!!
Con quái vật khổng lồ kia ở trong địa bàn loài người mà giống như ở trong lãnh địa của nó vậy. Loài người đối với nó mà nói không khác gì một loại thức ăn nó nuôi nhốt trong thành thị!
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đây có phải là Bắc Thành mà hắn từng biết hay không?
Yêu ma không phải bị loài người đuổi sâu vào bên trong rừng núi sâu thẳm rồi hay sao? Thế này có khác gì bảo sách giáo khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su/1672306/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.