Chương trước
Chương sau
Mạc Phàm nhìn chằm chằm Lê Minh và Trương Hoàng Tuấn, bọn hắn giờ phút này bị một tầng lại một tầng huyết hồn tia phù hộ lấy, Mạc Phàm muốn ngăn cản bọn hắn loại này Cơ Quan Thí Thần thần quyền của Thiên Đạo kích hoạt cũng không thể làm được.
Bây giờ có giết hết bọn hắn thì cũng vậy, Thiên Đạo Diệt Tuyệt đã khởi động thông qua hai người bọn hắn làm môi giới.
Pháp lực Thần Mẫu không có, cho nên cần hai gã Thiên Đạo Đế Hoàng này đến gánh vác, mượn bọn chúng pháp tắc linh năng để thôi động Cơ Quan Thí Thần, hiện tại xong xuôi...
Chúa công Lê Minh khuôn mặt áy náy đón tầm mắt của Mạc Phàm, tại đụng phải liên tục đả kích về sau, liền ý thức đến chính mình cuối cùng quá ngu muội cùng xúc động, hắn xấu hổ cúi đầu thấp xuống, thậm chí không dám nhìn vào Lạc Nhạn và Lê Phước Nam con trai mình, trong lòng ngược lại dâng lên một trận nén uất ức, hắn cũng không biết tại sao mình phải làm vậy, tại sao phải khư khư cố chấp đứng về phe Thần Mẫu bên này.
Bất quá, không thể phản kháng.
Trương Hoàng Tuấn thì lại đem toàn bộ phẫn nộ cùng uất ức trút giận chỉ vào Mạc Phàm , mắng: “Mạc Phàm, là ngươi, ngươi đã phạm vào tác nghiệt, nên do chính ngươi đến hoàn lại, tại sao muốn kéo chúng ta xuống nước. Tại vì ngươi mà Thần Mẫu mới phải hủy diệt đi chúng sinh, hủy diệt đi thế đạo này, là...”
“...”
“Không có thuốc chữa điên dại”. Eileen từ đầu đến cuối ít nói ít nói, rốt cục không nhịn được hướng về Trương Hoàng Tuấn mắng một câu.
Xấu hổ không để đâu cho hết. Cái gì mà tại vì ngươi mà ta mới phải hủy diệt thế giới, nói một câu như thế vào giờ khắc này, ngươi tưởng thế nhân ai cũng khờ khạo và vô tri chắc!?
Thế nhân cũng không phải đầu óc xảy ra vấn đề, bọn hắn chỉ là muốn dâng hiến chút sức lực thể diện điểm cộng đối với Thần Mẫu, bọn hắn ngồi trên đống lửa mà không biết. Thẳng đến toàn bộ quá trình này hoàn toàn là tham gia náo nhiệt, kết quả lâm thời cải biến chủ ý, hiểu được đúng sai, cũng coi như lạc đường biết quay lại.
Có hợp nhau tấn công, liền có giải tán lập tức.
Lời nói của Trương Hoàng Tuấn, hiện tại không có người bị lừa, không những không ai bị lừa, mà còn gây ra phản cảm đến cực điểm, bao quát người của Nhật Minh Giáo cũng không muốn nhận vị này Thiên Đạo Đế Hoàng làm tôn thần.
Thậm chí, nói không chừng đến bản thân mình nói ra lời nói đó, Trương Hoàng Tuấn trong lòng cũng không chút nào thấy khá hơn. Hắn bị dồn vào đường cùng, đường cùng thời khắc, hành vi mới cố chấp muốn tìm một người để đổ lỗi.
Thần Mẫu động tác quá là để cho người ta ngoài ý muốn.
Mạc Phàm vốn là đã thấy trước tương lai đoạn này trong Thần Tỉnh Bỉ Ngạn, hắn bức họa manh mối ám chỉ rõ ràng sa chi thế giới tận thế đó, tuy nhiên, vì vậy hắn mới nỗ lực tất cả, cùng Lucifer bất chấp mà đánh, sẵn sàng đốt sạch ma năng cũng phải đem Thần Mẫu và Thiên Đạo cho tách ra, miễn cho dự báo thảm họa tái hiện.
Đáng tiếc, không kịp.
Hành vi của Thần Mẫu, ài, là hắn còn đánh giá quá cao danh dự cùng lòng tự trọng của một tên Chí Tôn Đế Hoàng rồi.
Bảo làm sao...
Bảo làm sao nàng bị Cổ Nguyệt Đế, Bàn Cổ, và Long Thần nhắm đến tiêu diệt đầu tiên, bóp cho nó trước khi nó kịp đẻ trứng.
“Có chút kẻ tự cho mình là Thượng Đế, kì thật lại là một cái tà ma ngoại đạo, Súc Sinh Ngụy Thượng Đế, lòng dạ còn không bằng cầm thú”. Mạc Phàm thở dài nói ra.
Hành vi của Thần Mẫu hết thảy đã chứng minh, rõ ràng nàng cũng không phải bình thường Ác Thần, càng xứng đáng cái gọi là một cái Súc Sinh Ngụy Thượng Đế.
“Ha ha ha ha aha, bố cục hồi sinh bản thân để có thể giành giật với Cổ Nguyệt Đế ở chặng cuối cùng, đó là ta đã từng yêu thích nhất một cái bố cục”. Thần Mẫu Gaia đột nhiên cười ghê rợn nói.
“Nhưng cùng hiện tại cái này so sánh, không có ý nghĩa. Đây là ta nguyên bản muốn dùng để đối phó với Bàn Cổ và Cổ Nguyệt Đế nếu bọn nó dám dồn ta vào đường tuyệt lộ, không nghĩ tới a, không nghĩ tới a. Mạc Phàm, Lucifer, là hai con súc sinh các ngươi hãm hại toàn tộc Siêu Duy Vị Diện, thừa nhận nhân quả này đi”.
Nhìn thấy Thần Mẫu khuôn mặt to lớn bao phủ đại địa bên dưới cười điên cuồng, mặt dày không biết xấu hổ lớn tiếng thốt ra mấy lời đĩ điếm này.
Có thể là, bây giờ mọi người đều nhìn thấu được bộ mặt của mụ.
Đây chính là Đức Mẫu Địa Mẫu Mẫu Nghi Thiên Hạ bộ mặt chân chính diện mục!
Tất cả mọi người, tất cả con dân, đều chẳng qua là đang vì nàng một người phục vụ, một cái quân cờ.
Sống trên thân thể nàng, chính là cái hố bom.
Làm trái ý nàng, để nàng không vui, vậy thì tất cả cùng chết, tất cả cùng reset.
Bây giờ biết Thần Mẫu như thế, nàng là Ác Mẫu, thế nhưng quá muộn.
Không phải Mạc Phàm và Lucifer hôm nay đem Thần Mẫu bức bách đến trình độ này, trăm ngàn năm về sau, nhân tộc, yêu tộc, thú tộc, ma tộc, mộc tộc đủ loại sinh trưởng khắp thiên hạ đằng sau, lại bị Thần Mẫu tái phát động đến cái này diệt chủng tràng cảnh, nhưng là lần sau, bị nàng thôn phệ chứ không không phải là cùng chết, nhân gian sẽ biến thành một cái cỡ nào kinh khủng bộ dáng, đây là bậc gì siêu kinh hãi tham vọng cơ chứ!?
Này cùng hắc ám vị diện thủ đoạn có khác gì nhau, thậm chí hắc ám vị diện, nhưng là chưa từng có tiền lệ một người mạt thế một kiếp thế giới như vậy.
Thần Mẫu quá độc ác ! ! !
Thật giống như Sở Giang lúc trước nói, bọn hắn vái lạy sai Bồ Tát, trách nhầm Tiên Phật rồi.
“Cho nên đây là Hàn Hải Thẩm Tước lại cứu vớt chúng ta một mạng”. Trong đám người ở đó, không biết vị nào nữ tử thuộc Hàn Hải Điện cũng nói ra một câu nói như vậy tới.
Câu nói này trong nháy mắt đề tỉnh tất cả mọi người.
Chân chính người làm việc tốt, người có đức hạnh thực sự, người đang cứu nhân độ thế, tại kiếp nạn trước đó vậy mà lại bị chôn vùi trong chỉ trích, thậm chí còn là do bọn hắn những kẻ ngu xuẩn này nhẫn tâm dùng các hành vi quấy nhiễu, làm khó, tăng độ khó của thế đạo, tạo ra gian khổ trình độ xa không phải thường nhân có thể chịu đựng.
“Phải phải, chính là Mạc Thẩm Tước, mọi người dừng tay mau, là Mạc Thẩm Tước và đồng bạn thay mặt chúng ta đứng lên chống lại con mụ điếm này”. Một nam hán tử của Nhật Minh Giáo mở miệng nói rõ to.
“Hàn Hải Thẩm Tước mới là Bồ Tát, ngài ấy mới là bồ tát cứu độ chúng ta”. Càng ngày càng nhiều người ủng hộ hô vang tên Mạc Phàm.
Giờ khắc này, bọn hắn cũng chẳng phải sợ Trương Giáo Chủ, Lê Minh, Đế Tuấn... nữa.
Sống không đến tận thế, không biết được mặt chuột lộ ra.
Thiên Đạo Đế Hoàng, Sa Đọa Đế Hoàng, tất cả đều chỉ là cái chức danh ấu trĩ và vô dụng.
Được xưng làm Thiên Đạo Đế Hoàng thì đẩy mọi người xuống vực sâu không thấy đáy, hết lần này đến lần khác liền không thể vươn tay ra kéo bọn hắn một cái nâng đỡ lên, ngược lại còn giậm chân xuống, để bọn hắn bị nước bùn ngập đến không thể thở, con mắt bọn họ đầy rẫy nước mắt hay khát vọng trưng cầu được sống đều không có. Mà bị gọi là Sa Đọa Đế Hoàng, mới đúng là đang đứng ở trên lập trường bọn hắn, dùng lưng của mình gánh vác nâng đỡ mầm mống của chúng sinh.
Sa Đọa Đế Hoàng mới mang đến cho người ta hi vọng.
Nghiệt ngã hơn mà nói, đúng là bây giờ ngoại trừ hi vọng đáng thương đó ra, bọn hắn đám đông hèn mọn này cũng chẳng còn gì để mà bấu víu nữa rồi.
Còn bao nhiêu vốn liếng, bọn hắn tất tay cược toàn bộ tin vào Sa Đọa, thoi thóp níu kéo một chút khí vận cuối cùng vào một vị có thể thay đổi cục diện người.
Hiện tại người đó, không ai so với Mạc Phàm dị thường phù hợp hơn!!!
Hắn đã từng là Hàn Hải Thẩm Tước, như nhau sau này trở thành Xích Tâm Thẩm Thần, là Tuần Thiên Thiên Đạo Đại Phán Quan. Hắn mặc kệ bị người đời xấu xí nguyền rủa cùng nghi ngờ, thậm chí bị hợp nhau tấn công, nhưng cuối cùng mây mở sương mù hiện, mọi người mới ý thức tới hắn mới thật sự là thiên mang, hắn mới là duy nhất đáng tin cậy Thiên Đạo Đế Hoàng!
Siêu Duy Vị Diện tất cả mọi người cảm thấy áy náy, cảm thấy hối hận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.