Chương trước
Chương sau
Một ngày này, dài dòng đếm không hết kỳ nhân dị sĩ tụ tập quanh Trác Sơn, không ít cao thủ đại tông môn tiên phong cầm cờ kéo lên Triệu Sắc Tông một trận phong ba bên trên, quyết tâm để một trận thảo phạt này lưu danh muôn thuở.
Đứng đầu toàn bộ liên minh tông môn là chủ tọa Nhạc Hành, Nhạc Hành là người cùng thời đại với những Ngô Việt Hùng, Quách An, Lệnh Hồ Xung, là năm xưa thành niên thiên tài đồng bạn đồng lứa, bất quá, tu vi hắn không cao như Ngô Việt Hùng. Nhạc Hành là một cái chân chính Nông Thực sư có cảnh giới đỉnh vị Quân cấp, cũng là một trong bốn người duy nhất đột phá được Quân cấp của toàn bộ liên minh tông môn hệ thống.
Phải nhắc đi nhắc lại một câu này, cảnh giới Quân Vương vẫn như cũ ---- xưa nay đều là của cực hiếm. Nếu không phải thời đại này sử thi đại năng trong truyền thuyết đột nhiên có chút bạo động xuất hiện tần suất hơi nhiều, vậy thì Quân cấp chính là thống lĩnh đỉnh phong trên đỉnh kim tự tháp thế giới này.
Bọn hắn nhìn xem trong không khí còn sót lại kinh khủng mùi thuốc mực không khí, nhiệt độ càng lúc càng hạ thấp, lạnh lẽo đến phi thường, trong lòng ai nấy liền cảm thấy có chút gì đó không ổn.
Cứ việc Nhạc Hành trên trình độ Nông Thực sư thâm bất khả trắc cao siêu đến đâu, dẫn động quần hùng đã đánh vỡ vô số cấm chế của Triệu Sắc Tông, nhưng không hiểu vì sao càng đánh đi lên, bọn hắn lại cảm giác đối phương Tông Môn càng tựa hồ hao hao một cái ẩn thế Thiên Đình chi nhánh trong nhân gian, tiên uy lồng lộng, đi mãi mấy năm cũng không bao giờ đến đích.
Nói giống như, đường lên núi là một cái mê giới vô cùng vô tận không có điểm kết thúc, mà bọn hắn thì không khác gì bị người ta dắt mũi thả oa chăn cừu năm lần bảy lượt, đông đảo nhân sĩ hoàn toàn không biết làm sao để thoát ra.
“Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Quay đầu trở lại, đột nhiên bầu trời bị chấm nước, mực nước trên trời vẽ ra được một cái sử thi tàng tích chiến trường, mảnh đồng thau sơn hà chiến trường rõ ràng không phải ảo giác, là có ai đó sử dụng chí cao Họa Pháp chi cảnh của hắn chuyển một mảnh địa ngục chi khu chân chính tới hiện thực khu vực.
Nhìn thấy những cổ đại âm binh từ hàn băng lạnh lẽo kia trong đất bò lên, từng cái từng cái khôi ngô tuyết trắng dũng mãnh, gai góc cầm lấy vũ trang, qua loa thôi cũng cường đại đến có thể sánh ngang yêu thú đỉnh phong thống lĩnh cấp, thậm chí có không ít đạt được tiểu quân chủ, trung đẳng quân chủ tương đối khá ra gì và này nọ.
“Họa tuyết thành âm binh?” Một tên tông chủ của Không Động tông môn kinh hãi thốt lên.
Âm binh tuyết sĩ như thác lũ lao vào chém giết với đệ tử tông môn, thanh thế hùng vĩ, tình cảnh đồ sộ, những thành viên mới của tông môn, tuổi trẻ kinh nghiệm ít, chiến lực không cao đều vội vội vàng vàng lùi ra ngoài chiến trường, chỉ lo bị cuốn vào, bị những binh sĩ hung tàn dũng mãnh kia cho trảm đến hài cốt không còn.
Nhạc Hành nội tâm hiện lên vô số ý nghĩ.
“Chẳng lẽ Triệu Sắc Tông đệ tử còn có phép thuật gì đáng sợ?”
Cuối cùng hắn quyết định sai khiến một chút Chủ cấp trở xuống đệ tử trong liên minh, cho bọn hắn hi sinh làm bia đỡ đạn, để bọn hắn đi dùng thân thể tiến lên chắn, tiến lên chém giết cùng đám lâu la này, đạp bọn hắn xuống vách núi thử xem có mở ra lối bí cảnh nào thoát ra hay không, mục đích là tranh thủ cho hắn thời gian phá trận.
Ý nghĩ là rất tốt, quả nhiên nhân số đông chính là có lợi thế, nếu là có 100 đường lên núi, vậy thì chỉ cần 99 người nộp mạng, bọn hắn lại có thể dựa vào số đông để tìm đường duy nhất cầu sống.
Âm binh tuyết sĩ căn bản là có nhiều hơn nữa cũng không chống lại được liên minh tông môn. Mỗi người bọn hắn một người có thể giết cả ngàn đầu, nhiều khi vạn đầu không tính là việc gì khó.
Rốt cuộc, Nhạc Hành giết đến quảng trường Truyền Tháp Điện sừng sững ở chỗ kia, ngẩng đầu nhìn thấy bảng hiệu Tiên Môn khắc ba chữ ‘Triệu Sắc Tông’ khí thế hùng hồn.
Nhưng Nhạc Hành vừa định mở miệng cười đắc ý thời điểm, hắn liền phát hiện... Trước đại môn, rõ ràng nhìn thấy 3 tên đệ tử Triệu Sắc Tông đứng hiên ngang ở đó, mà những cái này nhỏ yếu đệ tử, tựa hồ căn bản không có muốn động thủ dáng vẻ.
Cả đám đều tại đứng đó, khuôn mặt không có chút lo lắng hay tâm tư sợ hãi gì cả.
Thật giống như...
Giống như đang chờ cho bọn hắn dần dần lộ diện xuất hiện?
Còn có lá bài tẩy gì sao ? ? ?
Không, tuyệt đối hắn không tin.
Minh Nguyệt Thần Cơ đã khẳng định, Triệu Tông Chủ sẽ không xuất hiện, Diệp Mộng A cũng sẽ không xuất hiện, vốn là trên tông môn sẽ không có người đủ sức chống lại bọn hắn.
Mà thậm chí, coi như là Diệp Mộng A xuất hiện, một mình nàng thì lại làm được cái gì??? Nhiều như vậy quần hùng vây quét, một cái sử thi tiêu chuẩn chưa chắc có thể ngạnh kháng chém xuể. Huống chi, Nhạc Hành từ trong tay thu được tiên tổ tông môn thánh tích truyền thừa pháp bảo, hắn nắm giữ một loại tuyệt thế kỳ hoa thủ đoạn, có thể áp chế kha khá sử thi giai thoại bên trong.
Nói cách khác, hắn là không có khả năng lần này suất lĩnh thất bại, tuyệt đối không.
Nhạc Hành trầm mặc.
Hắn suy nghĩ rất nhiều, tuyệt đối không ngờ rằng, đám người này thế mà đang chờ hắn mang ra tất cả thủ đoạn. Cộng đồng thảo phạt vây quanh hắn đồng dạng nhìn thấy các đệ tử của Triệu Sắc Tông cũng phát giác ra tu vi 3 tên đệ tử này cực kỳ yếu, không hề có nửa điểm gây trở ngại được.
Nhưng vì cái gì 3 tên đó lại đương lộ mặt ra trước cổng đâu?
Đây chẳng lẽ muốn đi đầu thi nhau chết?
Tại một phen trầm mặc về sau, Nhạc Hành quả quyết lấy ra một gốc tiên sâm thân thể được ươm trồng trong đan điền.
Tiên sâm là truyền thừa từ hơn 50 vạn năm trước của tông môn và cũng là của gia tộc họ Nhạc của hắn. Mặc dù tông môn đã qua thời huy hoàng, dần dần tháo lui về suy tàn, nhưng một gốc Tiên Sâm này chính là trên thân thể của vị Nông Thực Sư sử thi cường giả thời đại trước.
Nghe nói gốc Tiên Sâm này xuất hiện, tuyệt đại đa số hiệu ứng xấu liên quan đến lĩnh vực, cấm chế, cấm giới lên người Nhạc Hành và khu vực xung quanh hắn thao túng đều sẽ bị xóa bỏ, ngay cả công kích tinh thần cũng không có khả năng.
Nhạc Hành Nông Thực Sư là chỉ là bành trướng rong biển, sử dụng rong biển độ phủ để thi triển áp đặt thế trận, nhưng việc có thêm một gốc Tiên Sâm này, hắn đại khái sẽ càng lợi hại trâu bò hơn nhiều lắm. Có một người như hắn trong đội ngũ, chả khác gì bài trừ rất nhiều thủ đoạn của đối phương trong giao chiến, cho dù là sử thi cường giả.
Nhạc Hành cũng không tin, Triệu Sắc Tông rốt cuộc là có cái gì bùa pháp nào có thể hãm hại được hắn.
Dù là Triệu Sắc Tông có cấm chế, trận pháp mạnh hơn nữa, chung quy cũng không có Đế Hoàng cảnh giới đi.
Nếu là xuất hiện Đế Hoàng, kia đã sớm trấn áp một khu thánh tích thế giới này, nhà ai Đế Hoàng như vậy nhàn nhã, lưu tại thế gian lắc lư đi buôn bán, đi cướp đồ?
Đa đa đa đa đa ~~~~~~~~~~~~!
Tiên sâm cuối cùng được lấy ra, tiên sâm hình nhân, thân thể bốn phía càng là tràn ngập một cỗ cường đại đến cực hạn uy áp, cỗ uy áp đó cũng không thuộc về thế gian này. Tại uy áp tràn ngập thời điểm, bốn phía không gian liền giống như là không chịu nổi, lấy một loại quỷ dị biên độ vặn vẹo lên.
Sử thi tiên uy!
Đây là một loại tiên uy mang sử thi cảnh huyền thoại thời đại trước.
Bởi vì nó là thực vật, thuộc về mầm mống sinh mệnh, cho nên nó được xếp vào một loại siêu việt thế gian uy áp!
Nông Thực sư là cực mạnh, thực vật pháp lực sinh mệnh lực cũng là cực mạnh. Do đó rất rõ ràng, tiên uy sinh mệnh tại cấp độ bên trên, đã sớm không thuộc về quân cảnh có thể chịu đựng nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.