Chương trước
Chương sau
Trải dọc xuống phía Nam Florence - La Mã đế quốc, đập vào mắt bất kỳ ai đi ngang qua đều là những thảo nguyên xanh mướt bạt ngàn, những cánh đồng ngô cùng những cánh đồng hoa hướng dương một mực nở rộ sắc vàng rực rỡ. Những nhánh hồ không chút vẩn đục khẽ chảy qua lát đát một vài ngôi làng nhỏ có kiến trúc đặc thù của Rome cổ kính. Vô cùng bình dị, đầy thơ mộng và đẹp đến nao lòng.
Nơi đây không có nóng bức ngột ngạt của thành thị phồn hoa, cũng chẳng có không khí lạnh lẽo đến từ Alps sơn mạch. Bất luận là mưa đông hay nắng hạ, không khí vẫn cứ như vậy tràn đầy sạch sẽ trong suốt cực kỳ, giống như một cái thiên đường thu nhỏ, hoặc có thể nói là một nơi mà thượng đế khi ghé thăm hạ giới đã chọn cho mình làm chỗ dừng chân.
Tại chỗ cao nhất bên trong thảo nguyên bất tận là nơi toạ lạc Thiên quốc chi thành. Từ trên cao nhìn xuống, phảng phất chỉ thấy xung quanh màu xanh cùng màu vàng của thiên nhiên nối liền xen kẽ. Bất quá ở ngay tại một vị trí nổi bậc không giống, một dải đất với diện tích xấp xỉ 1 triệu km bình phương, tựa hồ như nơi cất chứa những toà nhà cung điện hào nhoáng. Nhìn thấy được những này công trình lộng lẫy vàng son phóng thích ra vô cùng chói sáng quang mang, mỗi một toà điện kiến trúc bên ngoài đều giống như được bao bọc lấy thật dày một tầng kim sắc vật liệu, đồng thời điêu khắc trên đó những hoa văn cổ ngữ kỳ lạ.
Thiên quốc sừng sững giữa thiên địa chói mắt như thế, huy hoàng như thế, bên trong càng là tản mát ra một loại khí chất thần thánh tôn nghiêm khó có thể dùng mỹ từ nào để diễn tả.
Chỉ là hôm nay, không gian không hiểu vì sao có một ít vẩn đục, mà cái vẩn đục kia cơ hồ theo thời gian từng điểm từng điểm xâm chiếm, từ từ gặm nhấm, thôn phệ dần dần vùng đất linh thiêng này.
Từ trước đến nay, bất luận là ngày hay đêm thời điểm, cả một vùng thảo nguyên rộng lớn cũng sẽ được phần nào được rọi sáng nổi bậc giữa thiên nhiên đất mẹ. Mà rõ ràng hiện tại trời vẫn còn sáng, lại chẳng biết vì sao quang mang ảm đạm đi rất nhiều, giống như màn đêm đang muốn thật nhanh ập tới, muốn thay thế ánh sáng ban ngày một cách vội vã.
Bên trong Thiên Quốc, vô số ánh mắt hướng về phía thảo nguyên xa xăm nhìn tới.
Lúc đầu mọi người đều cho rằng có phải kẻ nào đó sử dụng cấm thuật, hoặc là một con yêu ma nào đó vô tình đi lạc càn quấy. Tuy nhiên sau khi một số cường giả bên trong nhìn kỹ hơn liền phát hiện, bên trong bóng đêm kia có một người, mà người này bộ dáng còn đặc biệt quen thuộc.
Kinh khủng chính là bất cứ nơi nào hắn đi qua, cả một vùng lại biến thành một mảnh tối đen chết chóc, bất luận là thực vật cỏ dại có mạnh mẽ cỡ nào sức sống, chỉ trong phút chốc đã trở thành một cái sinh mệnh héo tàn bên dưới hắn gót chân.
Người này, tựa như một cái hắc ám tử thần đang hướng thẳng về phía đại môn của quang minh Thiên Quốc!
Thần thánh chi địa bên trong vọng lên một hồi dài cảnh báo, tự cổ chí kim chưa bao giờ bọn họ phải như thế này cảnh giới kéo vang, gần như toàn bộ Thiên Quốc pháp sư cho đến các chí cao đại thiên sứ đồng thời được huy động, lực lượng vũ trang gần như toàn bộ đã sẵn sàng chiến đấu ở cấp độ cao nhất. Phải là kẻ địch như thế nào mới có thể khiến thành trì vững chắc nhất của nhân loại làm ra động tĩnh cỡ này?
Chỉ có duy nhất một người.
Nhưng một người này, lại mang đến cho tất cả một cảm giác không rét mà run, tựa hồ như một điềm báo tai hoạ sắp giáng xuống đến nơi.
“Hắn tới rồi!"
Trên quang minh đài, một nam tử tóc màu thanh bích rẽ ngôi đang đứng im như tượng tạc bỗng nhiên mở miệng, không rõ hắn đã đứng đó bao lâu kể từ khi bình minh ló dạng, bất kể nữ nhân bên cạnh hắn có nói gì cũng không khiến hắn trả lời. Chỉ biết rằng kể từ khi người kia xuất hiện, ánh mắt vô định của hắn ngay lúc này đã thay đổi, cái thân ảnh đang chậm rãi cất bước bên trong mảnh kia tăm tối cũng bị con ngươi màu xanh thăm thẳm của hắn khoá chặt rồi.
"Hắc bạch thiên sứ chi dực? Chẳng phải ngươi đã phong ấn thiên sứ hồn thai của hắn sao? Đây lại là cái gì năng lực, chẳng lẽ..." Đại thiên sứ trưởng Gabriel đứng bên cạnh Michael, đôi mắt kim tím xinh đẹp nhìn chăm chú cái kia ma quỷ thân ảnh, có chút kinh ngạc nói rằng.
"Đúng vậy, hắn không còn là Lucifer mà ngươi biết nữa". Michael trầm giọng đáp.
“Thật sự phải đến nước này sao?” Gabriel tông giọng có chút bất đắc dĩ nói rằng.
"Nếu như đây là số mệnh, vậy thì tất cả chúng ta đều phải sẵn sàng đối mặt". Micheal trước sau như một nghiêm nghị nói.
"Còn Azazel thì sao?"
"Hắn cản ta truy đuổi Lucifer, sau đó cũng thừa cơ trốn mất, ta cũng không rõ hắn đi đâu, nói tóm lại, chúng ta đã mất đi hai thiên sứ".
Mảnh đất thánh thần bị xâm phạm, liền một ít thánh pháp sư toạ trấn tiên phong suất lĩnh quân đoàn ra ngăn chặn tuyến đầu.
Thân ảnh kia ngày một tới gần, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung cảnh giác cao độ hướng về kẻ lạ mặt nguy hiểm kia đề phòng, có thể càng nhìn chăm chú hơn, liền phát hiện vẫn còn một người khác. Chỉ là người kia... là một bộ thân xác tàn tạ bị kẻ lạ mặt ma quỷ này nắm lấy cổ áo sau gáy mà kéo đi.
"Là... là đại thiên sứ trưởng Lucifer, hắn đang bắt giữ ngài Ariel..."
"Chuyện này... chuyện này là như thế nào? Lucifer ngài ấy sao lại phát ra khí tràng ma quỷ như vậy?" × — QUẢNG CÁO —
"Hắn phản bội Thiên Quốc sao?"
Thiên Quốc quân đoàn một mảnh xôn xao, ban đầu bị khí tức hắc ám đáng sợ kia áp chế như gặp đại địch, về sau lại nhận ra được người kia thân phận, càng dấy lên một trận hoang mang tột độ.
Lucifer dừng lại cách bậc thang dẫn đến đại môn, các nhân viên thánh pháp sư đứng gần đó hoảng hốt dạt ra, không dám đến gần hắn nửa bước.
Cầu thang dẫn đến chính diện đại môn Thiên Quốc khoảng 100 bậc, đứng chắn phía trên cao lối vào đại môn là Raphael, Uriel, Remiel, Sariel, Metatron. Bất luận là thiên sứ toạ trấn hay nhân gian tuần hành, tất cả ngày hôm nay đều ở đây tập hợp đầy đủ. Bọn họ đối với Lucifer nghiêm nghị nhìn chằm chằm, mặc dù trong nội tâm vẫn có chút căng thẳng không thể biểu lộ ra.
"Ngươi hãy thả Ariel ra, ta sẽ ở bên trong khả năng đáp ứng mọi điều kiện ngươi muốn!" Gabriel đã từ quang minh đài hạ xuống, đứng trên bậc thang đại môn hướng về Lucifer nói.
"Chỉ dựa vào ngươi?" Lucifer cười nhạt.
Toàn bộ người có mặt ở đây, nghe rõ ràng từng chữ Lucifer nói, nhất thời sắc mặt đều đen.
Gabriel tốt xấu cũng là đại thiên sứ trưởng quyền uy nhất Thiên Quốc, dù là Michael cũng dành cho nàng sự tôn trọng nhất định. Huống hồ Lucifer hắn đã từ bỏ thân phận tôn quý của mình, hắn hiện tại chỉ là một kẻ phản bội đáng khinh, đáng bị đày xuống địa ngục.
Nàng đã có ý tứ nhún nhường, nhưng tên ma đầu này lại buông nhẹ một câu 'chỉ dựa vào ngươi'?
Ý tứ trong câu này có nghĩa là 'Gabriel ngươi lấy tư cách gì để bàn điều kiện với ta'.
Quả thực là ngông cuồng đến cực điểm!
"Ta..., Lucifer, nếu ngươi giết chết hắn, tức là không còn đường quay lại, ngươi sẽ trở thành kẻ thù vĩnh viễn của Thiên Quốc, kẻ thù của tất cả mọi người, đó không phải là điều ta muốn."
"Ta biết ngươi vẫn còn có một chút lương tri, vẫn có lí trí cùng tình cảm, chúng ta cũng đã từng là đồng đội kề vai sát cánh. Ta không hi vọng ngày hôm nay chúng ta phải đối địch tương tàn. Nếu ngươi thả Ariel và bỏ qua chuyện này, chúng ta cũng sẽ đối với ngươi khoan hồng tội lỗi, sẽ không có người săn đuổi ngươi, ngươi cứ việc đi con đường của chính mình". Gabriel vẫn là kiên nhẫn cố hết sức đi khuyên giải.
Nàng trong thâm tâm vẫn là mong muốn hắn sẽ lại là Lucifer của trước đây, dù hắn đời này không thể trở lại Thiên Quốc được nữa, nhưng ít ra không phải trở thành không đội trời chung kẻ thù.
Nàng càng là không mong có huyết chiến xảy ra. Máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng, Thiên Quốc căn cơ cũng sẽ có nguy cơ sụp đổ.
"Ngươi nói thật nhiều, muốn giết ta liền lên đi". Lucifer lạnh lùng nói.
"Ngươi..." Gabriel bộ ngực phập phồng, nàng tức giận quy tức giận, nhưng càng là thất vọng nhiều hơn, nói không thành lời.
"Hắn đã nhập ma rồi Gabriel, không thể cứu rỗi hắn đâu". Michael lúc này cũng đã đi tới bên cạnh Gabriel nói rằng.
"Nhưng..."
"Đây là số mệnh của hắn, cũng là số mệnh của chúng ta, cuộc chiến này là không tránh được". Michael khẽ thở dài.
Không khí căng thẳng bao trùm Thiên Quốc thánh địa, tựa hồ huyết chiến có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Mà Lucifer cũng không có dấu hiệu nào cho thấy hắn sẽ vì lý do nào đó mà bỏ qua chuyện này.
Micheal không nhúc nhích, Gabriel cũng không nhúc nhích, đại thiên sứ Raphael, Uriel, Remiel, Sariel, Metatron cũng đồng dạng bất vi sở động. Riêng Ariel trong tay Lucifer thê thảm đến cực điểm, muốn nói gì cũng không dám mở miệng, chỉ là đôi mắt loé lên càng nhiều tia trông chờ hi vọng những vị kia Đại Thiên sứ trưởng sẽ xuất thủ cứu hắn khỏi tên ma đầu đáng sợ này.
"Lucifer, nếu ngươi muốn đánh nhau với chúng ta, liền là thả Ariel trước, hắn hiện tại đã bị phế, hoàn toàn không làm gì được. Chúng ta cũng không thể toàn lực tấn công khi ngươi còn giữ con tin trong tay". Uriel từ đầu đến giờ không có mở miệng đột nhiên nói rằng.
"Ha ha ha ha ha!"
Đột nhiên, Lucifer từ vẻ mặt lạnh lùng lại ngửa đầu cười lớn, vẻ mặt tự giễu như vừa nghe được một cái thế gian lớn nhất chuyện cười. × — QUẢNG CÁO —
Michael, Gabriel, các đại thiên sứ cùng toàn bộ những người có mặt ở nơi một mặt mộng bức, hoàn toàn không hiểu chuyện gì.
"Lucifer, có gì đáng buồn cười sao?" Michael chất vấn, trong lòng lại dâng lên cảm giác không tốt.
Lucifer lại từ nụ cười ma quái trở về như cũ vẻ băng lãnh, ánh mắt sắc như lưỡi kiếm chĩa thẳng về phía Michael:
"Các ngươi cho rằng ta mang hắn tới đây để làm con tin?"
Gabriel gương mặt biến sắc, nàng cũng đồng dạng như Michael, có một dự cảm không lành.
Không gian xung quanh tĩnh lặng, lời nói của Lucifer vang vọng đầy áp bách, mọi người đều không hiểu hắn định làm cái gì.
"Bịch~~~"
Lucifer bàn tay giữ cổ áo của Ariel buông ra.
Đôi mắt lờ đờ mệt mỏi của Ariel vừa được thả ra liền như đèn pha loé sáng. Từ một kẻ bị đánh thừa sống thiếu chết, thân thể suy kiệt bỗng nhiên bừng bừng sức sống. Vốn dĩ phát hiện được trong bóng đêm tuyệt vọng có một hành lang ánh sáng lối thoát, hắn tất nhiên theo bản năng sẽ liều mạng bò đến.
Ariel cố dùng hết hơi tàn lê lết hướng về phía Thiên Quốc đại quân, về phía Michael. Chỉ cần hắn sống sót được ngày hôm nay, trở về bên trong Thiên Quốc phục hồi nguyên khí, còn sợ gì không thể báo thù sau này.
"Lucifer, ngươi..."
"Oooooo~~~"
Michael còn chưa nói thành câu, một con cự hoả long từ lòng bàn tay của Lucifer rít gào bay ra, hoả long mang trong mình thánh hoả diệt thế phát ra bá khí ngập trời, không một chút nào do dự bay thẳng về phía Ariel đang chật vật bò dưới mặt đất.
"Oanh~"
Hoả long chạm vào thân thể Ariel, quấn quanh hắn mấy vòng, rồi lại xoay vòng hướng lên thiên không, hoá thành một trụ lửa xoắn ốc khổng lồ.
"A a a a a a a a!!!"
Hoả long bùng phát trở thành một cái hoả trụ tế đàn, thiêu sống Ariel đang ở bên trong.
Ariel gào thét đau đớn trong mấy giây ngắn ngủi, thân thể hắn cũng bởi vì thánh hoả cực độ thiêu đốt mà nhanh chóng cháy khét, tan ra rồi hoá thành bột phấn.
Một màn hoả thiêu diễn ra nhanh chưa từng có, đến ngay cả Michael cũng không kịp phản ứng bằng bất kỳ động tác nào.
Gabriel cùng tất cả mọi người cũng đồng dạng ngây người như phỗng.
Hoả long trụ hoàn thành 'nghi thức', phóng vút lên trời cao, thiêu đốt xé toang một mảng mây trời, để lại trong con ngươi phản chiếu của từng người ở nơi này hừng hực đám lửa tàn dư trên thi thể của Ariel đã hoá thành tro bụi.
Đại thiên sứ Ariel chí cao vô thượng của Thiên Quốc... tử vong!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.