Trời quang se lạnh, mặt trời bị che khuất đi, sẽ không có nắng, để quạnh mây tụ bám lại với nhau thành một mảng không thấy điểm cuối cùng, có chút giống với thiên sương ngưng tụ, có phần tạo tác tựa tòa cung điện thiên không.
Mà cái chập chừng đó lơ lửng phía dưới, bất đắc dĩ mờ mờ ảo ảo tồn tại chân phương loại khổng lồ ngàn thước băng bích pháo đài đâm xuyên lên. Lộ ra một mảnh trắng như tuyết thể khảm nạm, giống ánh sao đêm chiếu xuống thiên sơn chi đỉnh kia, tạo thành vô số dải cầu vồng nhàn nhạt.
Những ngày nay, rất nhiều thợ ảnh chuyên nghiệp đã chụp được khung cảnh nổi bật này, họ đăng lên các diễn đàn, các lớn nhỏ bài báo tin tức, chia sẽ nhau rộng rãi ở mọi mặt trận, đặt cho nó cái tên phi thường nghệ thuật không kém, danh lam hữu cảnh, Băng tích tháp. Nhưng với người dân địa phương, đơn thuần hơn, quen thuộc hơn, họ gọi là Ninh Bàn.
Phàm Tuyết Sơn chia làm hai nửa thái cực, nửa bên ngoài quá nhiều thịnh vượng cuộc sống, nào là sấy lưới đánh cá, giao thương, vận tải, nhân khẩu bắt đầu hoạt động thường trực. Nửa còn lại ở trung ương, Ninh Bàn tháp, tất nhiên rồi, bao phủ ở trên băng uyên kết thành, là chân chính khung cảnh quạnh hiu, chìm trong âm lãnh không có nửa điểm sinh cơ.
Băng uyên kết thành đáng sợ nhất còn không phải nó mạnh mẽ đóng băng lực, mà là phạm vi hình lực khuyếch tán. Đó mà một màu xanh mênh mông vô cùng, có thể bao trùm nhiều phạm vi lớn, chứa đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su-di-ban/339356/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.