…. 
.… 
Chu tước viêm liễm trên tay Mạc Phàm chuyển động nhấp nháy qua bóng lưng Saga, nhanh chóng thôn phệ Thánh giá thập tự bên trong lại, mà trong cái quá trình thiêu rụi toàn diện này, bất quá thần tính chi hỏa không có ảnh hưởng đến nữ thiên sứ trưởng đang thống khổ, đau đớn kia. 
Vết thương trên người Saga xác thực không thể đùa được, đến mức biểu tình lên nét mặt thanh lãnh kia cái cảm xúc cực kỳ sợ hãi, sợ hãi đến tuyệt vọng. Một mực khiến cho Mạc Phàm không khỏi dằn lòng, lập tức lấy ra từ không gian chiếc cái áo khoác vừa vặn để mặc lên cho người cho nàng. 
“Nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại giao cho ta.” Mạc Phàm bất giác đặt tay lên đầu Saga xoa xoa, nhận lấy lái cái thẻ bài cuộc chiến này. 
Hắn tự khắc giờ phút này cũng vì cái kết cho cuộc chiến mà tìm đến, hết thảy mọi chuyện phát sinh, nguồn gốc của tranh đấu vô nghĩa, tự hiểu được, rõ ràng đều bắt nguồn từ cái gã trước mặt đằng kia. 
Bất kể là Mục Ninh Tuyết bị trục xuất ở Nam Cực lạnh lẽo, cho đến Sariel tàn sát Song Thủ Các ở Nhật Bản, hay việc chính mình trở thành tội nhân phải chịu phán quyết, đối đầu với Michael cùng lực lượng Thánh Thành… 
Từng bước từng bước sự kiện trãi qua, để cho Mạc Phàm trãi qua bao nhiêu là thống khổ cảm xúc, là trách mình để cho cái đại lão bà chịu khổ một thời gian dài như vậy, là trách mình không thể cứu lấy Song Thủ Các hôm đó. 
Tất cả những gian đoạn lặng lẽ trôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su-di-ban/339300/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.