Đêm càng ngày càng khuya, đống lửa đã tắt, 6 cái có thể dung nạp 3 người cùng một chỗ chìm vào giấc ngủ lều vải yên tĩnh cao vút trên đồng cỏ, trong rừng cây côn trùng kêu vang chim hót thanh âm cũng đã biến mất, hết thảy đều lộ ra như vậy yên tĩnh.
Triệu Mãn Diên phụ trách chung quanh tuần tra, Mạc Phàm thì tại chỗ cao canh gác.
Ngọn cây trong tàng cây, Mạc Phàm lười biếng nằm ngồi ở giang rộng ra thân cây ở giữa, nắm giữ ám ảnh hệ năng lực hắn so không cần cố ý đi dùng con mắt tuần sát, một khi có cái gì quái dị động tĩnh, rất nhanh sẽ bị hắn bóng tối cho bắt giữ.
Nếu không phải bị Mạc Thiên ngăn cản , chậc chậc, nghĩ lại cũng thật đủ đáng tiếc, nghĩ lại cũng đúng, nếu không phải là Mục Nô Kiều bên trong đó, có lẽ lão ca mới sẽ không ngăn cản hắn đi
Mạc Thiên một bên khinh bỉ nhìn hắn
"Ngươi có phải hay không cảm thấy đáng tiếc, bị ta ngăn cản nếu không ngươi, sẽ đi thấy cảnh tượng tuyệt hảo trong lòng của ngươi" Mạc Thiên trừng mắt nhìn hắn
"Cũng đã là người có gia đình về sau, tốt nhất đừng nên lên những ý tưởng như thế, nếu không thật đúng là có lỗi với các nàng" Mạc Thiên tiếp tục nói
"Ta...."
"Được, từ nhỏ ta cùng ngươi lớn lên cùng nhau, ngươi mặt hàng gì ta rõ ràng nhất, không cần ngụy biện, nếu ngươi thấy ngữa ngáy liền đi tìm lão bà của ngươi là được cần gì làm mấy chuyện vô bổ kia"
",..."
Một đường tiến lên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su-chi-mac-thien/1032110/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.