Dịch bởi Lá Mùa Thu
Đó là trận kết thúc cuối cùng trên sân với kết quả khiến cả khán đài sững sờ trong thinh lặng, chỉ còn tiếng loa báo danh sách bốn đội chiến thắng hiệp hai và chúc mừng họ giành được tấm vé vào bán kết.
Bá Đồ và Bách Hoa lục tục rời phòng đấu. Dàn tuyển thủ Bá Đồ phấn khích như điên, nhào vào định ôm đội trưởng để rồi đứng khựng lại khi bắt gặp ánh mắt hắn. Họ xìu xuống, đập tay nhau, bắt tay nhau và ăn mừng thắng lợi trong trật tự. Hàn Văn Thanh cười cười, không lên tiếng mà chỉ nhìn về phía hai cậu đối thủ hắn mới đánh bại.
Thua à?
Lúc bước ra khỏi phòng đấu, Tôn Triết Bình còn chưa tin nổi. Hắn quay đầu, thấy Trương Giai Lạc còn ngồi trong phòng, tròn xoe mắt ngơ ngác. Đồng đội khác thì ủ ê cúi mặt.
Màn hình lớn treo cao đang chiếu lại pha highlight mà Hàn Văn Thanh một mình dứt điểm cả hai trong nháy mắt. Tôn Triết Bình đứng đờ ra xem đi xem lại, hệt như cách hắn đã xem pha end game của Diệp Thu cái hồi còn chưa lên chuyên. Trương Giai Lạc đến bên cạnh từ khi nào, hắn cũng không phát hiện.
"Móa." Xem tận bốn lần, Tôn Triết Bình bỗng cất tiếng chửi thề.
Màn hình lớn không chỉ chiếu lại cảnh đánh đấm mà gom cả khung chat vào.
"Tiền bối, cám ơn đã nương tay."
"Đánh bại anh, cũng như đánh bại Diệp Thu, đều không dễ dàng."
Hắn tự cho là thắng rồi, hắn tự cho là đã chân thành khen ngợi Hàn Văn Thanh, nhưng bây giờ thì những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/820160/chuong-1744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.