Chương trước
Chương sau
30%.
22%.
17%.
11%.
HP của Một Tấc Tro trượt dài đến máu đỏ.
Gần như chẳng còn đường thoát, các tướng Hưng Hân khác đều bị Luân Hồi kẹp chặt và mạng số của Một Tấc Tro đã sắp tận.
Nhưng fan Hưng Hân vẫn không thôi hi vọng, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác cũng không dám phán bừa.
Bởi vì Hưng Hân chưa bao giờ là một chiến đội tầm thường. Họ đã tạo nên quá nhiều kỳ tích, biết đâu lần này cũng vậy thì sao?
Máu đã chạm vạch báo động.
Kiều Nhất Phàm không định bỏ cuộc, nhưng quyền quyết định không nằm ở cậu. Trên sàn đấu, thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau mảy may. Chưa đầy một phút trước, cậu thoát khỏi sự truy sát của Ngô Khải và quay về tập trung với toàn quân, đẩy Luân Hồi vào thế bị động. Mà giờ đây, cậu sắp phải đối mặt với cái chết.
Mất trị liệu, chẳng ai sẽ hồi phục HP. Quân Mạc Tiếu có chiêu bơm máu ư? Là một thành viên Hưng Hân, Kiều Nhất Phàm hiểu quá rõ khả năng trị liệu của hắn. Tiếp một hơi thở cho người bên ngưỡng tử vong và tạo một cú bật không ai ngờ, đó là tất cả những gì hắn có thể làm. Tình huống bị truy sát gắt gao, bó tay chịu đòn toàn tập như Kiều Nhất Phàm, hắn không cứu nổi. Sống thêm một giây chỉ đồng nghĩa với ăn thêm một đâm, Ngô Khải đâu có tiếc chiêu?
Cách duy nhất là phải tách Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ra khỏi Một Tấc Tro, nhưng thậm chí kể cả vậy, lượng máu dặt dẹo của Một Tấc Tro cũng khó trường thọ. Tồn tại một tướng thoi thóp trên chiến trường, Luân Hồi rất dễ dàng focus dứt điểm trong sự bất lực của Hưng Hân.
Có điều, nếu thoát khỏi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc dù chỉ vài giây, có thể Một Tấc Tro vẫn kịp tung chiêu. Cố chút hơi tàn, cống hiến thêm một lần cuối.
Kiều Nhất Phàm không buông chuột. Những giọt máu ít ỏi vẫn đủ sức nhen lên ngọn lửa hi vọng trong cậu. Liệu có cơ hội hay chăng, cậu không biết, cậu chỉ chuẩn bị sẵn sàng, kiên định chờ nó đến với mình.
6%.
Tia hi vọng mong manh đứt phựt nơi fan Hưng Hân khi họ nhìn thấy kỹ năng Ngô Khải chọn.
Đại chiêu level 75: Phá!
Làm tiêu tan niềm mong mỏi của bao nhiêu con người là một kỹ năng đơn lẻ, nhưng ai cũng biết nó sẽ khởi đầu cho combo Phá Trảm Rạch Chớp Diệt với lượng sát thương phụ trợ khổng lồ. Kiều Nhất Phàm chỉ còn 6% HP, làm sao chịu nổi? E rằng ăn xong hai trên năm hit, cậu đã cạn máu.
Sử dụng đại chiêu đúng bài bản để dứt điểm, Ngô Khải đến phút cuối vẫn không hề chủ quan. Hắn muốn dìm chết mọi cơ hội sống còn của Kiều Nhất Phàm.
Phá!
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc xoay người, dao găm đâm xuống tạo thành một vệt sáng. Hắn tranh thủ quan sát xung quanh để đảm bảo mọi việc đều trong dự tính, nhất là sau khi Một Tấc Tro gục ngã.Hắn nhìn thấy Quân Mạc Tiếu đang vất vả chạy đến chỗ mình, còn kéo theo làn mưa đạn của Nhất Thương Xuyên Vân đằng sau.
Không kịp đâu.
Hắn nghĩ. Cho dù có chiêu tầm xa cũng chẳng kịp ngăn hắn last hit Một Tấc Tro. Phá Trảm Rạch Chớp Diệt, trúng hai trên năm hit là đủ rồi.
Ai ngờ Quân Mạc Tiếu không làm gì khác mà chỉ đưa tay trái về phía hắn, ngoắc ngoắc ngón trỏ.
Ngô Khải sửng sốt.
Độ tự do thao tác của Vinh Quang rất cao, nhưng không bao gồm động tác kỳ quái này. Nó là một kỹ năng, một kỹ năng thuộc về kỵ sĩ.
Khiêu Khích!
Bắt buộc mục tiêu phải tấn công mình, hiệu ứng kéo dài ba giây.
"Đệt!" Ngô Khải văng tục thành lời.
Phút giây quyết định, Diệp Tu lại chơi trò này.
Hit "Phá" thực hiện giữa đường thì bị bẻ ngoặt dưới sự cưỡng chế của hệ thống. Vì khoảng cách quá xa, dao găm không thể bay thẳng vào mặt Diệp Tu chứ thật sự Ngô Khải muốn làm vậy lắm. Cuối cùng, con dao đâm vào không khí, coi như một sự cố gắng không nhỏ. Bản thân Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cũng bị hút tới chỗ Quân Mạc Tiếu.
Tách ra rồi! Ba giây, 6% HP! Ánh sáng hi vọng lóe lên giữa màn đêm tăm tối. Gần như cùng lúc Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc rời đi, Một Tấc Tro lập tức vặn người chém theo. Một hit Quỷ Trảm tiễn đường Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, sau đó ngâm xướng!
Không chạy, cũng không trốn.
6% HP có là cái gì khi trị liệu đã không còn? Một nhân vật giấy đến chẳng thể giấy hơn, tiếp tục sống trên chiến trường chỉ tổ làm gánh nặng cho đồng đội.
Kiều Nhất Phàm không định cứu lấy chính mình. Cậu muốn dùng cơ hội này để hỗ trợ chiến đội một lần cuối cùng. Cần làm gì để giúp Hưng Hân kế tiếp, cậu đã có tính toán.
Linh hồn quỷ dữ ngưng tụ trên thân kiếm. Tốc độ ngâm xướng quá nhanh, đây không phải Quỷ Trận cấp cao.
Cơ hội cuối cùng, kỹ năng cuối cùng, trận pháp được chọn là Đao Trận. Tăng cường sức mạnh và trí lực cho phe ta nhưng không gây hại gì cho phe địch. Có phải vì Kiều Nhất Phàm sợ không kịp ngâm xướng Quỷ Trận khác ngon nghẻ hơn? Bày đại một Đao Trận cho xong vì nó ngâm xướng nhanh nhất?
Nhiều người đã nghĩ vậy, kể cả một vài tuyển thủ chuyên nghiệp bởi điều này rất hợp logic. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bị Khiêu Khích kéo đi, nhưng các tướng khác của Luân Hồi đã tức khắc chạy sang thế chỗ. Họ không muốn tên trận quỷ sắp chết của Hưng Hân mang đến thêm phiền phức gì.
Người đầu tiên lên đường truy sát là Nhất Diệp Chi Thu.
Ngay sau đó là nòng súng Nhất Thương Xuyên Vân.
Không chỉ đơn thuần muốn dứt điểm Một Tấc Tro, điều mà hai tướng Luân Hồi nhắm tới là phá hoại quá trình ngâm xướng. Họ đâu ngờ rằng cậu lại bày Đao Trận, thoắt cái xong ngay nên mọi nỗ lực ngắt chiêu đều vô ích.
Xem ra, lựa chọn Đao Trận của Kiều Nhất Phàm là quá đúng đắn. Nếu sử dụng Quỷ Trận khác, rõ ràng sẽ mất cả chì lẫn chài.
Song, các tuyển thủ trình cao phát hiện thêm một điểm mấu chốt: Vì sao Nhất Diệp Chi Thu và Nhất Thương Xuyên Vân quay sang Một Tấc Tro mà chẳng ai trong Hưng Hân ngăn cản? Hàn Yên Nhu đâu? Quân Mạc Tiếu đâu?
Hàn Yên Nhu và Quân Mạc Tiếu cũng chuyển mục tiêu: Ngô Sương Câu Nguyệt! Nơi Đao Trận bày xuống, cũng là Ngô Sương Câu Nguyệt!
Trao đổi!
Mọi người lúc này mới vỡ lẽ. Khi chấp nhận đứng đỡ hỏa lực nặng của Mộc Vũ Tranh Phong, phút tỏa sáng của Ngô Sương Câu Nguyệt đã đánh đổi bằng máu và nước mắt. Vậy nếu như Một Tấc Tro chắc chắn phải chết vì không còn ai trị liệu, Hưng Hân sẽ tìm cho cậu cơ hội bày một Quỷ Trận cuối cùng. Hi sinh Một Tấc Tro cho Luân Hồi cấu xé, Hưng Hân quay sang focus Ngô Sương Câu Nguyệt.
Nhưng Một Tấc Tro chỉ có 6% mà Ngô Sương Câu Nguyệt còn hơn nửa cây máu, trao đổi cách nào cơ?
Nhiều người nghi ngại tự hỏi. Hưng Hân lập tức cho họ câu trả lời.
Chuyển mục tiêu sang Ngô Sương Câu Nguyệt không hề là suy tính nhất thời. Hàn Yên Nhu và Quân Mạc Tiếu lao đi theo phương hướng hoàn hảo để hình thành thế gọng kìm, hiển nhiên đã âm mưu sẵn từ trước. Từ lúc nào ấy à? Hãy quay về thời điểm Mộc Vũ Tranh Phong kiên trì xả pháo xuống đầu Ngô Sương Câu Nguyệt. Đây là lối chơi nước đôi cho mọi tình huống. Vốn dự định đẩy lùi hắn để cứu viện Một Tấc Tro, nhưng hắn lại bất khuất chống cự. Dù có chút vượt ngoài dự đoán, một kế hoạch nhằm vào Ngô Sương Câu Nguyệt đã hình thành từ lúc này.
Chính vì hiểu ý cả đội, Một Tấc Tro mới quyết định chọn Đao Trận. Và đây chỉ mới là một phần của câu chuyện. Việc ngâm xướng nhanh chóng tranh thủ cho cậu thêm ít thời gian. Để làm gì? Chạy trốn!
Một nhân vật ôm cây máu 6% là gánh nặng cho đồng đội, cơ mà nếu đồng đội bỏ mặc không cứu, thì trái lại, cậu sẽ trở thành thính thơm trước mũi phe địch. Nếu Luân Hồi đưa tướng đi truy sát Một Tấc Tro, tức là để Ngô Sương Câu Nguyệt rơi vào nguy hiểm...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.