Dịch bởi Lá Mùa Thu
"Ổn bao nhiêu?" Tô Mộc Tranh bước mấy bước đến chỗ có thể thấy được mặt Diệp Tu, nghiêm túc nói.
"Điều đó không quan trọng." Diệp Tu ngẩng đầu, không lảng tránh mà mỉm cười nhìn cô.
Bên nhau suốt bấy nhiêu năm, hai người còn hiểu nhau hơn họ tưởng. Thường chỉ cần một ánh mắt, người này liền biết người kia nghĩ gì. Diệp Tu biết điều Tô Mộc Tranh đang lo lắng, hắn không giải thích nhưng cũng không che giấu. Câu trả lời của hắn có thể khiến Trần Quả tức giận hỏi lại "vậy cái gì mới quan trọng", nhưng Tô Mộc Tranh thì chỉ gật đầu chứ không nói thêm.
Điều đó không quan trọng.
Đã đi đến đây, điều quan trọng chỉ có một: Chiến thắng! Quán quân!
Vì điều quan trọng duy nhất này, tất cả những thứ khác đều có thể đánh đổi.
Thế nên Tô Mộc Tranh không hỏi thêm. Cô sẽ luôn ở cạnh Diệp Tu khi hắn nỗ lực hết mình, và nỗ lực hết mình để giúp hắn, cùng hắn thực hiện "điều quan trọng duy nhất". Đó là trái tim của Diệp Tu, trái tim của cô, cũng là trái tim trong lồng ngực mỗi một vị tuyển thủ chuyên nghiệp.
Diệp Tu vẫn đang sắp xếp tư liệu. Hắn có thói quen mở từng file lên kiểm tra rồi mới lưu vào nơi cần thiết, nhưng khi click đến một đoạn replay nọ, hắn chợt dừng chuột, ngẩn người ngồi nhìn nó tiếp tục phát.
Họp chiến thuật để đánh với Luân Hồi, phần lớn tư liệu dĩ nhiên là về Luân Hồi. Trên khung hình, cặp đôi hợp tác tốt nhất mùa giải là Nhất Thương Xuyên Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/820053/chuong-1637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.