Dịch bởi Lá Mùa Thu
Trên vách núi bên trái, là Mộc Vũ Tranh Phong của Tô Mộc Tranh.
Trên vách núi bên phải, là Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu.
Hỏa lực đan xen từ hai phía, Bá Đồ tuy mượn chiếc ô ánh sáng của Bách Hoa Liễu Loạn và vách núi gồ ghề để chắn sát thương pháo kích, nhưng lại bó tay với Quân Mạc Tiếu ở mé đối diện.
Dù vậy, họ quyết định giữ nguyên mọi thứ.
Kiểu gì cũng ăn dame, thôi thì chọn bên nào nhẹ hơn. Xét về hỏa lực tầm xa, Mộc Vũ Tranh Phong mạnh miễn bàn, trong khi Quân Mạc Tiếu phải lợi dụng độ cao mới bắn trúng vài kỹ năng, tức là Bá Đồ nằm ngoài tầm tấn công của hắn. Với khoảng cách ấy, muốn né chiêu không khó, khó ở áp lực tâm lý khi cứ phải để mắt chú ý thôi. Thêm vào đó, đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc rất tốn tài nguyên, lúc nãy muốn dẫn dụ Tô Mộc Tranh nên mới phóng tay mà đánh, còn nếu duy trì chiếc ô ánh sáng trên đầu mãi thì gánh nặng quá lớn.
Giữa tình huống nan giải, lời rác rưởi của Phương Duệ xuất hiện trên kênh chung, Hải Vô Lượng cũng đồng thời xuất hiện trong góc nhìn của vài tướng Bá Đồ.
Vì sao là vài?
Vì năm tướng Bá Đồ gần như ép sát vào vách núi để di chuyển, mà vách núi thì không phẳng phiu, lối di chuyển này rất hạn chế tầm nhìn. Phương Duệ bảo "tới lượt tui thể hiện rồi", nhưng thật ra đó không phải do hắn chủ động, mà do Bá Đồ đi đến vị trí nhìn thấy Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819975/chuong-1560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.