Chương trước
Chương sau
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Trần Quả lập tức bị clip game trên màn hình Đường Nhu gây chú ý. Không lẽ tối qua Diệp Tu thức làm để giúp Đường Nhu kiểm điểm sau trận?
"Thấy sao?" Diệp Tu vòng ra sau lưng Đường Nhu, đứng nhìn một hồi mới nói.
Đường Nhu không đáp vì đang mải theo dõi cùng Trần Quả. Với trình độ hiện có, sao Trần Quả không cảm thấy clip này giống các tài liệu dùng để phân tích kiểm điểm Diệp Tu thường làm sau mỗi trận đấu. Mọi thứ đều kỳ lạ, từ góc nhìn, khoảng cách đến tiết tấu.
Đường Nhu hơi nhướng mày, hình như cũng mông lung không kém Trần Quả.
"Đeo tai nghe vào em, coi đã hơn!" Diệp Tu nhiệt tình hướng dẫn.
Quao? Có tiếng luôn hả? Ghê ta, trước giờ chưa từng thấy! Trần Quả tròn mắt. Dù rất hiếu kỳ, cô cũng không giành tai nghe với Đường Nhu, nhưng Đường Nhu nghe âm thanh trong clip lại càng nhíu mày. Cô rời mắt khỏi màn hình, quay đầu nhìn Diệp Tu.
"Thấy anh phối nhạc thế nào? Em học nhạc mà đúng không, em nhận xét?" Diệp Tu hào hứng hỏi.
"Ừm... không tệ."
"Phối nhạc?" Trần Quả ngạc nhiên. Đường Nhu bèn chủ động tháo tai nghe đưa cho cô. Trần Quả vội vàng đeo vào, tiếng nhạc ì đùng vang lên bên tai, cô nhìn lại clip game...
Clip có phối nhạc dĩ nhiên hấp dẫn hơn, nhưng điều này đã nói rõ nó không dùng để phân tích kiểm điểm sau trận. Nó là dạng clip... khoe trình?
"Hay không?" Diệp Tu lại hỏi ý kiến Trần Quả.
"Tối qua chú mày thức làm cái này đó hả?" Trần Quả nói.
"Đúng!" Diệp Tu xác nhận.
"..."
"Coi đã không?"
"Ờ... đã..." Trần Quả khó khăn gật đầu, chờ đợi một lời giải thích sâu sắc hơn từ Diệp Tu, nhưng...
"Ha ha." Hắn chỉ cười rồi cắp đít đi mất.
"Ê ê ê!" Trần Quả nhịn hết nổi, chạy theo.
"Gì?"
Cô kéo Diệp Tu vào góc phòng, nhỏ giọng: "Chú mày đêm hôm không ngủ, ngồi làm cái clip như vậy để chi?"
"Để coi chứ chi?" Diệp Tu nói.
"Mục đích?" Trần Quả hỏi.
"Coi thôi." Diệp Tu nhăn mặt nhìn Trần Quả.
"Coi thôi hả, còn gì khác không?"
Diệp Tu ngẫm nghĩ, trả lời: "Có phối thêm nhạc, vừa coi vừa nghe..."
"Chú mày... định cho mọi người coi clip tự sướng để lấy tinh thần hả?" Trần Quả nói.
"Dù sao cũng tốt hơn đi đọc bình luận mà! Tối qua chị đọc suốt đêm luôn phải không?" Diệp Tu nói.
Trần Quả muốn chối cũng không được. Ai chả biết tính cô, chưa kể hai quầng thâm trên mắt nữa!
"Lạc quan lên! Nghĩ tích cực vào!" Diệp Tu bảo.
"..." Trần Quả nín lặng.
"Mỗi trận đấu là một khởi đầu mới. Thành công hay thất bại trong quá khứ đều không ảnh hưởng. Thời gian hai ba ngày, cố sức train cũng chẳng thay đổi được gì, còn dễ rối hơn. Thay vì vậy, làm gì đó cho mọi người tự tin lên chút, vì mình chỉ có một con đường là đi tiếp thôi." Diệp Tu nghiêm túc nói.
"Sao mọi khi chú mày không nói mấy lời này với mọi người?" Trần Quả hỏi.
"Tại vì..." Diệp Tu quay đầu nhìn, "Chưa tới đông đủ mà."
"Tau mệt mày lắm." Trần Quả nổi điên bỏ lại Diệp Tu, về chỗ ngồi. Cô nhìn Đường Nhu bên cạnh đang đeo tai nghe và xem lại clip vừa nãy với tâm thế thưởng thức.
"Em thấy sao?" Trần Quả hỏi.
"Coi sướng thiệt chứ." Đường Nhu cười.
Người Hưng Hân lục tục điểm danh, mỗi người đều nhận được một clip dành riêng cho mình. Ai đánh trận hôm qua thì trong clip là trận hôm qua, ai không lên đánh thì có các trận trước đó. Nội dung clip chẳng khác gì mấy thứ thường được up lên mạng, cắt các pha highlight để PR hoặc khoe trình là chủ yếu, nhìn vào mát mắt vì người làm clip chọn toàn khoảnh khắc tỏa sáng.
"Đù! Đù!! Đù!!!" Phương Duệ xem clip Hải Vô Lượng mà hú hét, "Chất lượng vãi! Thì ra ông anh có cả nghề này."
"Thường thôi, thường thôi." Diệp Tu khiêm tốn.
"Để tui up lên mạng." Phương Duệ click vài cú. Trần Quả nhanh chóng phát hiện hắn thật sự up nó lên trang web hot nhất Vinh Quang, nơi chỉ dành cho người chơi khoe hàng. Thằng khỉ này đường đường là một đại thần, thế mà lại tranh view với dân đen.
Kết quả cần phải nói không?
Thấy tiêu đề "Khí công sư chí tôn Hải Vô Lượng tay phải hoàng kim bá khí vô song" đầy tính câu view và gió bay phần phật, người dùng click vào, phát hiện đúng là Hải Vô Lượng hàng hiệu luôn. Nội dung không phải hiếm có gì vì thi đấu công khai, ai chẳng cắt clip được? Thế nhưng nhìn lại tài khoản up clip mới bá đạo: Phương Duệ, có đóng dấu chứng thực, không phải mạo danh!
Nội dung clip đã không còn quan trọng. Chỉ cần là Phương Duệ up, clip này chắc chắn hot.
Chẳng mấy chốc, không những trang web up clip mà tất cả các trang web lớn về game ùn ùn đăng lại, xào nấu thành bài viết với đủ loại bình luận. Hầu hết đều phê bình Phương Duệ đánh thua mà không lo quỳ bàn phím kiểm điểm, còn quởn quần cắt clip tự sướng trên mạng, nghĩ sao vậy trời?
Nghĩ sao à?
Trần Quả cũng đách hiểu!
Nhưng có một điều cô biết, là khi nhìn thấy Phương Duệ phởn chí, Ngụy Sâm không chịu nổi cũng up của mình lên luôn. Hiệp hai bán kết hắn không đánh, nội dung clip Nghênh Phong Bố Trận toàn hàng cũ. Cả clip lẫn người up đều chẳng hot bằng Phương Duệ nên chỉ gợi ra làn sóng quan tâm nhất định, còn xa mới đuổi kịp Phương Duệ.
Hưng Hân làm trò gì thế?
Clip của Ngụy Sâm tuy cũ nhưng hành động up ngay sau Phương Duệ rất đáng chú ý. Kế đến là Bánh Bao, gương mặt không bao giờ thiếu vắng trong các cuộc vui. Ngụy Sâm hê một phát, Bánh Bao lập tức trở thành ngọn cờ thứ ba.
Hôm qua Bánh Bao ngồi slot thứ sáu, lúc vào trận thì mọi chuyện đã rồi. Ku cậu không tạo nên cú lội ngược dòng thần thánh nào, nhưng chỉ thế thôi cũng có hẳn một clip highlight.
"Nữa kìa, nữa kìa..."
Cả giới Vinh Quang trầm trồ, nghĩ chắc phen này Hưng Hân chơi lớn bằng cách xếp hàng up clip lần lượt. Song, những người còn lại của Hưng Hân có thể gọi là người đàng hoàng, đứng ngoài xem thôi chứ không tham gia, đã vậy còn giấu nhẹm clip của mình. Căn cứ theo tính tình ba người đồng đội kia, dễ bị up dùm lắm!
Khi La Tập nhận ra điều cay đắng ấy thì đã muộn.
"Để anh up dùm chú!" Bánh Bao vỗ ngực, vơ lấy clip Muội Quang.
"Đừng!" La Tập luống cuống ngăn cản.
Mỗi tội, đây là ngoài đời chứ chả phải trong game. Ngoài đời La Tập tuổi gì đọ võ công với Bánh Bao?
"Anh em mà khách sáo cái gì?" Bánh Bao dùng một tay chấp La Tập, tay kia nhanh nhẹn click mấy cú.
"Kìa, thấy chưa!"
Như ý nguyện, giới Vinh Quang đã chờ được clip Hưng Hân thứ tư.
"Ủa, Bao Vinh Hưng nữa hả?" Mọi người có hơi ngạc nhiên, nhưng nhìn kỹ mới thấy nhân vật chính trong clip là Muội Quang của La Tập. La Tập hiệp hai không vào trận, cơ mà cậu là ngôi sao sáng của hiệp một. Liên minh từng điên đầu vì không biết có nên trao MVP trận đoàn đội lần đó cho cậu không. Nếu trao, thì thật ra La Tập đâu có biểu hiện gì xuất sắc trên chiến trường chính? Còn nếu không trao, nói sao với bước ngoặt thần thánh do cậu một tay tạo nên?
Cuối cùng La Tập vẫn nhận MVP vì nếu không có cậu, Hưng Hân khó lòng chiến thắng. Đó là lý do Liên minh công bố.
Và lúc này, trong clip chính là cảnh Muội Quang chuẩn bị cho vụ sụp đổ lịch sử.
Sâu trong rừng rậm không có nhân vật nào khác, Muội Quang tất tả chạy tới chạy lui, nào là Quất Roi, nào là Đánh Dấu, cực khổ khiển thú triệu hồi làm việc. Cả khu vực rộn ràng bầu không khí công trường, nhạc đệm chơi luôn một bản giao hưởng.
"Lợi hại vê lù!" Comment dưới clip là những thán phục không ngớt của người xem. Miễn bàn cãi, đây quả là một công việc cần độ tỉ mẩn cao, không cho phép mắc sai lầm. Trên nền nhạc giao hưởng trầm bổng, bầy thú của Muội Quang hoạt động nhịp nhàng hệt như khiêu vũ.
Xem xong bốn clip, fan vẫn chưa đã ghiền. Người chơi Vinh Quang dồn dập kéo về trang web up clip, chờ Hưng Hân thả thêm thính.
Nhưng không có là không có.
Vì những người còn lại của Hưng Hân đã ém rất kỹ clip rồi, kiên quyết từ chối đề nghị up dùm của Phương Duệ, Ngụy Sâm và Bánh Bao. Số clip được up công khai dừng ở bốn, chỉ thế mà thôi.
Khổ ải cả đêm ngồi làm mấy thứ này đó hả? Nhìn đám Phương Duệ vẫn đang dụ dỗ kèm trấn lột clip của mấy nhóc như Kiều Nhất Phàm và An Văn Dật, Trần Quả cạn lời hoàn toàn.
Nhưng cô phát hiện, cả nhà không còn bầu không khí hụt hẫng, hoang mang như lúc mới thua nữa. Mấy cái clip đã thu hút toàn bộ chú ý của mọi người.
Cuối buổi, Diệp Tu cũng nói lại với cả đội những lời hắn nói Trần Quả lúc nãy. Hắn kết luận bằng một câu:
"Tối nay tụ lại coi trận Luân Hồi vs Vi Thảo đi."
Buổi tối là hiệp hai của cặp đấu Luân Hồi và Vi Thảo, ai thắng sẽ cầm một vé vào tổng chung kết. Cơ mà khi đến chỗ tập trung thì Trần Quả há hốc mồm. Diệp Tu bảo cả nhà cùng xem thi đấu, nhưng lại không nói là có cả Bá Đồ...
Những con người sắp đối đầu sinh tử với nhau, ngồi chung một chỗ không thấy ngứa hả?
Trần Quả ngứa là cái chắc. Cô cẩn thận lời ăn tiếng nói hơn hẳn, mà nhìn qua thấy các tân binh Hưng Hân cũng khép nép hệt như mình. Tưởng ai cũng phởn như đám già Diệp Tu à? Nhất là Phương Duệ ấy, blah blah blah với ông bạn chí cốt Lâm Kính Ngôn vui như trẩy hội.
Có gì đặc biệt phải xem chung với Bá Đồ nhỉ? Trần Quả đoán già đoán non, cảm thấy ắt có dụng ý gì đó nhưng không tiện hỏi.
Trận đấu sắp bắt đầu.
"Tao kèo Luân Hồi. Bá Đồ tụi bây dám bắt không?" Ngụy Sâm hất hàm.
"Bọn tôi cũng bắt Luân Hồi." Trương Tân Kiệt trả lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.