Dịch bởi Lá Mùa Thu
Trên sàn đấu, tuyển thủ tham gia đấu đoàn đội của Hưng Hân và Lam Vũ xếp hàng đối diện, bắt tay đầu trận.
"Chưa sợ hả?" Bắt tay Dụ Văn Châu, Diệp Tu cười hỏi.
"Sao phải sợ?" Hoàng Thiếu Thiên bên cạnh kêu lên. Trông hắn rất phấn chấn, không thấy chút gì ảnh hưởng từ lôi đài trước đó.
"Chú em sao cứ thích trả lời dùm nhỉ?" Diệp Tu tỏ vẻ chán chường, chuyển qua bắt tay hắn.
"Vào game anh sẽ biết sợ ngay." Hoàng Thiếu Thiên nói.
"Lúc nãy ông chưa à?" Ngờ đâu Tô Mộc Tranh phía sau Diệp Tu lại tiếp lời. Với nụ cười đầy ranh mãnh, cô dĩ nhiên là người có tư cách nói câu này nhất với Hoàng Thiếu Thiên, kẻ bại dưới tay mình, cho dù chiến thắng đó xảy đến trong tình huống HP không ngang nhau.
"Hôm nay cơ hội báo thù đến nhanh quá!" Hoàng Thiếu Thiên thổn thức.
"Thể thức thi đấu lúc nào chả vậy, ông nhạy cảm thế, chắc thường xuyên phải báo thù lắm hả?" Phương Duệ, tướng Hưng Hân thứ ba bắt tay với Hoàng Thiếu Thiên, tiếp lời.
"Cái gì đây? Xa luân chiến à?" Hoàng Thiếu Thiên nhảy dựng. Lũ Hưng Hân hùa nhau bức hiếp mình là sao?
Thế mà đám đồng đội Lam Vũ của hắn chỉ đứng một bên cười trộm, chẳng ra vẻ gì là muốn hoạn nạn có nhau.
"Vẫn nhoi như ngày nào! Từ hồi đánh kỷ lục phó bản đã vậy rồi, không hổ là chòm sao Sư Tử." Bánh Bao, tướng Hưng Hân thứ tư bắt tay hắn và nói. Hồi đánh phó bản, Bánh Bao chưa vào giới chuyên nghiệp nên chưa biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819876/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.