*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Hành động của Diệp Tu làm Phan Lâm và Lý Nghệ Bác quay mặt nhìn nhau trên sóng trực tiếp.
"Không hiểu sao tôi lại nghĩ đến cụm từ đóng cửa thả chó." Phan Lâm thổn thức.
"Ha ha, có đóng cửa hay không không biết, nhưng thả chó thì thấy rất rõ." Lý Nghệ Bác cười.
"Đuổi sát gót luôn." Phan Lâm nhìn màn hình.
Trong góc nhìn Diệp Tu lúc này vẫn chưa thấy Sách Khắc Tát Nhĩ, nhưng con Goblin vẫn di chuyển theo hướng nhắm sẵn. Người mới chơi Vinh Quang cũng biết thú triệu hồi sẽ chỉ di chuyển khi được chủ nhân khiển, hoặc đang tự động tấn công mục tiêu, còn lại thì đứng yên chứ không đi lung tung. Do đó, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác chỉ biết cảm thán cho cách sử dụng Goblin như chó săn dẫn đường của Diệp Tu chứ chẳng cần giải thích sâu xa thêm, bởi nó quá đơn giản. Vâng, đơn giản là thế, nhưng trước Diệp Tu có ai nghĩ ra cách dùng thú triệu hồi cấp thấp nhất để xử lý một đối thủ hiểu rõ bản đồ như Dụ Văn Châu?
Được dẫn đường, Quân Mạc Tiếu truy đuổi rất nhanh. Nếu không phải mở rộng tầm nhìn bằng ba kỹ năng di chuyển trước đó, lúc này e rằng Quân Mạc Tiếu đã tóm được Sách Khắc Tát Nhĩ rồi. Ba kỹ năng kia đang cooldown, hắn khó thể đạt max tốc độ. May mà các kỹ năng khác vẫn còn, hắn càng lúc càng rút ngắn khoảng cách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819849/chuong-1434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.