Chương trước
Chương sau
Edit & beta: Lá Mùa Thu
La Tập suy nghĩ rất kỹ khi chọn solo cho lượt đấu thứ 28. Cậu lo ngại trình mình sẽ liên lụy cả đội, thua lôi đài là mất 2 điểm, thôi thì thua solo cũng chỉ mất 1 điểm. Việc không có tên trong đội hình đoàn đội khiến cậu âm thầm thở phào.
Thái độ của La Tập làm mọi người trong Hưng Hân đều rất xúc động, nhất là các tuyển thủ đã sống lâu năm trong nghề. Tuyển thủ thời nay, có ai không ra sức hóng slot lên sân thể hiện? Có bao nhiêu người lo ngại mình không đủ trình, sẽ liên lụy cả đội như La Tập?
"Nhóc nó thiệt thà quá..." Trần Quả thở dài. Dù không tự mình chứng kiến, cô vẫn thường đọc báo hóng hớt nên biết tấm lòng như La Tập thời bây giờ hiếm lắm, kể cả tân binh cũng không ngoại lệ.
Lượt đấu thứ 28 sắp đến.
Không cần bàn cãi, trận Hô Khiếu vs Ba Lẻ Một sẽ được chọn phát sóng trực tiếp. Giai đoạn cuối vòng bảng, nhiều chiến đội không còn hi vọng gì nữa rồi. Khu vực cạnh tranh gay cấn nhất hiện tại là xung quanh hạng 8, Hô Khiếu và Ba Lẻ Một đều sẽ dốc toàn lực trong trận đối đầu trực diện này. Chắc chắn họ sẽ đem đến một trận đấu gay cấn tột cùng.
Trên sân nhà Hô Khiếu.
Trận solo đầu tiên, đội trưởng Đường Hạo đã đứng sẵn trên sân.
Hồi lượt 18, Đường Hạo cũng xuất chiến trận đầu. Mục tiêu của hắn là phá hủy kỷ lục thắng liên tiếp của Diệp Tu, lấy đó tăng sĩ khí cho đội mình. Đáng buồn thay, hắn thất bại, chiến đội Hô Khiếu cuối cùng bị Hưng Hân đánh tan tác 10 - 0.
Qua 10 lượt, đến trận then chốt nhất của Hô Khiếu mùa giải này, Đường Hạo một lần nữa đứng ở vị trí cũ.
Có lẽ Hô Khiếu dưới cờ hắn không đạt thành tích như kỳ vọng, nhưng bản thân Đường Hạo chưa từng mảy may đánh mất dũng khí. Hắn vẫn tràn ngập tự tin, thống lĩnh Hô Khiếu nhắm đến thắng lợi mà tiến bước. Hôm nay hắn xuất chiến đầu tiên, hàm ý rất rõ ràng: Không thắng không về. Thái độ này, một khi Đường Hạo thua, chắc chắn Hô Khiếu sẽ chịu đả kích tinh thần nghiêm trọng, nhất là khi đã có vết xe đổ trước đây. Nếu thất bại thêm lần nữa, lượng sát thương đổ xuống sĩ khí chiến đội, đổ xuống danh dự cá nhân hắn sẽ lớn gấp bội.
Nhưng, hắn không hề hãi sợ.
Một trận đấu mang tính quyết định, bao áp lực nặng nề, hắn gánh lên vai, làm tướng tiên phong đứng trên chiến trường.
Tướng tiên phong bên Ba Lẻ Một cũng là đội trưởng. Có điều, nếu gọi anh là át chủ bài, thì phải thêm một chữ "cựu" phía trước.
Hệ thống chiến thuật mới của Ba Lẻ Một trải qua kiểm nghiệm thực tiễn, vị thế át chủ bài của Bạch Thứ trong đội hình đã càng lúc càng rõ. Hai đầu tấn công và phòng thủ của Ba Lẻ Một đều do hắn dẫn dắt, còn vị trí của Dương Thông hiện nay thì rất tự do. Chiến đội cực kỳ tín nhiệm anh, cho phép anh tự lựa chọn lối đánh dựa theo ý thức, kinh nghiệm cá nhân. Và dĩ nhiên, Dương Thông vô cùng xứng đáng với sự tín nhiệm đó. Nửa cuối vòng bảng, anh tỏa sáng rực rỡ trên sân. Nếu không có anh, sư thầy ngoại lai như Bạch Thứ cũng không cách nào tụng kinh cho Ba Lẻ Một.
Nhân vật hai đội, lưu manh Đường Tam Đả và thích khách Phong Cảnh Sát nhanh chóng đăng nhập game. Vừa spawn ra, Dương Thông liền nhìn thấy Đường Tam Đả đứng ở đầu kia bản đồ.
Không biết có phải chịu ảnh hưởng bởi Diệp Tu, bản đồ đơn giản bỗng trở thành hot pick của mùa giải này. Đường Hạo hôm nay cũng chọn một tấm bản đồ như thế. Đi vòng đi vèo cái gì, dẹp hết, anh em móc dao xách búa lao thẳng lên đi!
Thích khách vốn không sợ chơi cứng, mà Dương Thông lại càng là một thích khách có máu chặt chém trong người. Thấy bản đồ xong, anh khỏi do dự luôn, lập tức mang lên tấm mặt nạ thích khách chiến, lao tới!
Keng!
Một tiếng vang khẽ mở màn cho pha va chạm đầu tiên. Đường Tam Đả vào trận bằng một chiếc Châm Gây Tê, bị Dương Thông đoán trước, dùng vũ khí bạc Liễu Ảnh Loạn Vũ hất văng đi.
Tập Kích Gối Cường Lực!
Đường Hạo không chút lơ là, triển khai thế tấn công.
Hổ báo thật!
Dương Thông cảm thán không thôi. Nghề lưu manh không phải một nghề mạnh về tấn công. Các thủ đoạn thâm hiểm đầu đường xó chợ cho phép nghề này sở hữu năng lực khống chế imba, nên trên thực tế, nó thiên về kiểm soát thế trận hơn. Nếu xét phương diện tấn công, có nhiều nghề khác bỏ xa nó lắm.
Thế mà một nghề như thế, cầm vào tay Đường Hạo lại trở nên mạnh về công kích. Quả thực, Đường Tam Đả hôm nay khác một trời một vực với Đường Tam Đả của Lâm Kính Ngôn ngày xưa.
Cũng vì các tuyển thủ đem những tính cách khác biệt đến với các nghề, Vinh Quang mới muôn màu muôn vẻ như hiện tại. Nói đâu xa, Dương Thông chẳng phải cũng chơi thích khách thành một chiến sĩ chuyên xông pha chính diện đó sao?
Thấy thái độ hổ báo của lưu manh dưới tay Đường Hạo, Dương Thông chỉ biết than rằng tuổi trẻ thật tuyệt. Nếu quay về vài năm trước, anh sẽ rất muốn chơi cứng với hắn một phen. Chơi xem đứa nào phản ứng nhanh hơn, đứa nào tốc độ tay cao hơn, đứa nào thao tác chuẩn hơn!
Nhưng bây giờ khác rồi. Phải thay đổi rồi.
Dương Thông khiển Phong Cảnh Sát lách sang bên, né cú húc của Đường Tam Đả. Anh lật tay, song kiếm xuất chiêu, một cú Đâm Xuyên Tim cắm thẳng vào lưng Đường Tam Đả.
Đường Hạo đâu chịu đứng yên ăn kiếm? Tập Kích Gối Cường Lực hụt, Đường Tam Đả vặn người giữa không trung, Ném Cát!
Dương Thông vội xoay góc nhìn, chiêu Đâm Xuyên Tim chỉ đành đánh ra theo hướng đã nhớ. Bỗng chốc, cú đâm của anh bị ngăn cản.
Chết!
Kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm cho Dương Thông sức cảm nhận và phán đoán cực mạnh. Ném Cát đã hết, anh xoay góc nhìn về, liền thấy song kiếm Liễu Ảnh Loạn Vũ của mình đã bị vuốt bạc Huyết Tế Tuyệt Hồn của Đường Tam Đả kẹp lại.
Nếu chỉ là đỡ chiêu thông thường, nhân vật sẽ không có thứ cảm giác vướng víu đặc thù. Cảm giác này hệt như dính phải hiệu ứng chụp bắt vậy.
Tay Không Cản Dao Sắc!
Để xài kỹ năng sau khi chuyển nghề của nhà quyền pháp, hiển nhiên Đường Tam Đả phải ép chiêu lên vũ khí. Ở level thấp, Tay Không Cản Dao Sắc ít uy lực hơn hẳn, nhưng hiệu ứng đỡ vẫn bá như cũ. Chiêu được ép vào vũ khí chỉ được tăng một level nên khi chọn, tuyển thủ chuyên nghiệp không truy cầu sát thương mà là hiệu ứng đặc biệt chúng đem đến.
Cản chiêu, hất!
Kế đó, Đường Tam Đả một hit đánh trúng Phong Cảnh Sát, bắt đầu liên kích.
Hổ báo thật!
Phong Cảnh Sát liên tục trúng chiêu. Dương Thông quan sát thế tấn công mãnh liệt của Đường Tam Đả. Anh biết, có thể đánh ra thế tấn công này là do thao tác điên cuồng của người điều khiển sau màn hình.
Cậu cho rằng chỉ thế thôi là hạ được tôi?
Cậu cho rằng tôi đứng vững ở Liên minh này suốt bao năm qua, là nhờ cái gì?
Nhìn Đường Tam Đả liên kích Phong Cảnh Sát mình, một bầu máu nóng bỗng sôi sục nơi lồng ngực Dương Thông. Anh vốn định tính toán tỉ mỉ, cẩn trọng từng bước để giành chiến thắng, nhưng giờ đây, anh lại muốn giống như Đường Tam Đả, muốn tha hồ đánh, đánh và đánh như điên như dại.
Anh dõi mắt theo từng hành động của đối thủ. Và rồi, anh chớp được một cơ hội.
Bộ pháp thích khách: Nghênh Phong!
Thân hình Phong Cảnh Sát khẽ nhích một góc kỳ dị, hit đánh chính diện của Đường Tam Đả bất ngờ sượt qua mặt anh.
Tiếp tục! Đường Tam Đả lại đấm thêm một đấm.
Bộ pháp thích khách: Nghịch Lôi!
Nắm đấm Đường Tam Đả trượt ra phía sau Phong Cảnh Sát.
Nghênh Phong, Nghịch Lôi, Chuyển Hỏa, Lập Băng, bốn bộ pháp thích khách kỳ thực chỉ là lùi về sau, nhích lên trước, qua hai bên và đứng yên bất động. Đây vốn là bốn thao tác không cần dùng kỹ năng cũng thực hiện được, nhưng một khi đã thành kỹ năng, chúng dĩ nhiên có hiệu ứng mạnh hơn bình thường.
Dương Thông căn chuẩn thời điểm, bước hai bước, lập tức thoát khỏi thế tấn công từ Đường Tam Đả.
Giờ thì, đến lượt tôi rồi chứ?
Song kiếm Liễu Ảnh Loạn Vũ múa lên, đâm thẳng về phía Đường Tam Đả.
Một miền phong cảnh khác lạ trong giới thích khách toàn Liên minh: Phong Cảnh Sát!
Hai tuyển thủ nổi danh bởi lối đi riêng của hai nghề, lao vào nhau trong một trận đôi công oanh oanh liệt liệt. Dương Thông vứt bỏ mọi e ngại trong lòng, đánh theo cách mà anh vẫn luôn từng đánh.
Trận đấu rồi sẽ có kết thúc, thắng thua rồi sẽ có kết quả.
Người thua là Dương Thông.
"Chậc, tiếc quá..." Dương Thông thở dài.
Anh thua, nhưng cảm giác được đánh một cách tự do thế này rất sướng. Anh có thể thử chơi trò Liều Mình Một Hit rúng động tâm can người xem, cũng có thể tiếp tục đấu pháp hổ báo chính diện mình đã theo nhiều năm. Cũng như trận đêm nay vậy, anh chơi đôi công với Đường Hạo, trong lúc vẫn tìm kiếm cơ hội liều mình. Anh vừa truy cầu thắng lợi, vừa hưởng thụ niềm sung sướng trong thi đấu.
Thua thì tiếc thật, nhưng ai dám nói phải đánh thế nào mới thắng chắc?
Gần tám năm qua, mỗi trận đấu anh đều phải suy xét thận trọng hướng đánh của mình. Giờ đây, anh đã vứt bỏ gánh nặng ấy. Anh bung xòe, anh bùng cháy, mà kết quả cuối cùng cũng có tệ lắm đâu? Lần này anh thua, ai biết lần sau thế nào?
Dương Thông xuống sân. Tuy thua, nhưng anh rất thỏa mãn.
"Tiếc quá đội trưởng..." Đội viên Ba Lẻ Một vây quanh anh, kể lể với anh vô số khoảnh khắc trong trận vừa rồi anh khiến họ high, hoặc khiến họ tiếc hùi hụi. Thua mà không đem đến nhụt chí, trận đấu của Dương Thông đã truyền đạt đến mọi người thông điệp này.
"Cố gắng hơn nữa nào!" Vậy nên, anh có thể thoải mái cổ vũ đồng đội mình.
"Rõ!" Người Ba Lẻ Một đồng thanh trả lời. Sau đó, tuyển thủ trận kế tiếp đứng dậy xuất chiến.
Cùng lúc, trên một sàn đấu khác, La Tập run lẩy bẩy đứng dậy từ chỗ ngồi.
Đối mặt với trận đầu tiên cuộc đời tuyển thủ chuyên nghiệp, cậu căng thẳng gấp bội hồi vòng khiêu chiến.
"Đừng khẩn trương quá." Vừa xuống sân sau khi ghi thêm một trận vào chuỗi kỷ lục thắng của mình, Diệp Tu nói với La Tập.
"V-â-ng." La Tập đờ đẫn gật đầu, một chữ "vâng" run thành ba chữ.
"Đối thủ cũng giống em nè, tân binh mùa này luôn đó!" Diệp Tu an ủi.
"Nhưng đâu phải lần đầu lên sân đâu?" La Tập cảm thấy cái sự an ủi của Diệp Tu thật ba chấm.
"Để ý chi mấy thứ quá nhỏ nhặt?" Diệp Tu nói.
"..." Một lời hai ý đây hở? La Tập bắt đầu động đậy cái não có chỉ số IQ cao.
Lượt đấu đêm nay, Hưng Hân nghênh chiến Thần Thoại.
Nửa đầu mùa giải, Hưng Hân toàn thắng Thần Thoại 10 - 0 trên sân khách, bắt đầu hành trình cướp điểm ào ạt. Chiến đội Thần Thoại thì nhấp nhô lên xuống, dần dần cũng có thành tích ổn định. Trước mắt, họ đang xếp hạng 13 trên bảng tổng sắp, tổng điểm 110, một thành tích rất cao so với các đội mới năm ngoái. Thần Thoại sở hữu đội hình khá đông tân binh, và hôm nay, họ gặp phải một tuyển thủ lần đầu tiên xuất chiến ở lượt đấu thứ 28 vòng bảng.
Chiến đội Hưng Hân, La Tập với nhân vật pháp sư triệu hồi Muội Quang.
Song kiếm của Dương Thông là song đoản kiếm, có thể hiểu là hai cây dao găm. Tương tự kiếm khách có thể chọn đủ loại kiếm, thích khách cũng được sử dụng song dao hoặc đơn dao.
27!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.