Edit & beta: Lá Mùa Thu | Type: DuyanhDam
Lưu Hạo quyết đoán vạch trần Diệp Thu, những đội trưởng khác lại không phản ứng gì, ai uống trà thì uống trà, ai lột quýt thì lột quýt, ai ăn chuối thì ăn chuối…
Diệp Thu là kẻ gây họa, việc này Lưu Hạo nói hoàn toàn không sai. Vốn chỉ đánh một hai con BOSS, đối với tuyển thủ chuyên nghiệp mà nói có thể là gánh nặng gì chứ? Tranh cướp lẫn nhau? Cho dù vậy cũng sẽ không đánh đến cường độ cao như thi đấu chuyên nghiệp.
Nhưng sự tồn tại của Diệp Thu đã thay đổi điều đó, người của Hưng Hân chuyên đi kiếm tuyển thủ chuyên nghiệp mà đánh, đánh đến khí thế. Đã vậy còn níu chặt không buông, mà nguy hiểm hơn, sau lưng hai phe đều có đoàn đội đi theo, cho nên muốn sớm chết về làng cũng không xong. Chiến đấu cường độ cao liên tục, toàn thân mệt mỏi đến cỡ nào có thể tưởng tượng được. Sau đó lại lên sân thi đấu, giải đấu chuyên nghiệp không cho phép sơ suất bất cứ điểm nào, không mắc sai lầm tới tấp mới lạ!
Những người ngồi trong cuộc họp này có ai không hiểu, có điều các vị đại thần đội trưởng đều không hé môi tiếng nào. Chủ yếu là không muốn đề cao oai phong của Diệp Thu thôi, chứ họ cũng thật sự đang nghĩ biện pháp để đối phó với sự quấy rối của Hưng Hân đó!
Chỉ riêng Lưu Hạo, bởi vì có ân oán đặc biệt với Diệp Thu, đã nhanh miệng nói thẳng ra.
Phùng Hiến Quân nhìn thấy phản ứng của mọi người, trong lòng lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819363/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.