Chương trước
Chương sau
Edit: Lá Mùa Thu | Beta: Túy Vũ
“Tôi đến sân đấu chỉ cần 14 phút!” Điền Sâm cắn răng đáp.
“Lỡ kẹt xe rồi sao?” Diệp Tu nói.
“Đấu sân nhà!” Điền Sâm nói.
“Lỡ thang máy hư rồi sao? Anh nhớ tòa nhà Hoàng Phong mấy cậu cũ lắm rồi đúng không? Có bảo dưỡng thang máy mỗi ngày không đó?” Diệp Tu hỏi.
“…” Điền Sâm hết nói. Bây giờ không phải lúc bàn chuyện này, nhưng gã lại thật sự nhớ đến cái thang máy chết tiệt mỗi lần lên xuống là kêu đùng đùng của Hoàng Phong nhà mình.
Một hit nữa thôi người ơi!
Điền Sâm nghiến răng, nhưng một hit này đã kéo tới 3 phút.
Điền Sâm dĩ nhiên không quên đi thi đấu, gã đã tính kỹ rồi, giết xong con BOSS này chạy liền là kịp, ai mà ngờ giữa đường lòi ra một bầy của Quân Mạc Tiếu, trận chiến lập tức biến thành phức tạp.
Hiện tại, Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan chỉ thiếu một hit nữa thôi là hốt được, nhưng cha mạ nó cứ kẹt ở đúng một hit đó.
Người chơi bình thường có thể sẽ cảm thấy khó tin, nhưng Điền Sâm không hề ngạc nhiên với tình huống này. Đây là chuyện mà tuyển thủ chuyên nghiệp hoàn toàn có khả năng làm được. Người trước mặt tuy không phải tuyển thủ chính thức trong liên minh hiện tại, nhưng không ai dám nghi vấn năng lực của hắn. Vấn đề là cái đứa bây giờ bị năng lực đó cản trở chính là mình, Điền Sâm không vui, hết sức không vui.
Mắt thấy thời gian càng lúc càng eo hẹp, gã vẫn trì trệ mãi không xong một hit cuối cùng.
7 giờ 43 rồi? Nghe thấy Diệp Tu báo giờ, trong lòng gã càng hoảng. Cũng như chính gã đã nói, từ đây chạy tới sân đấu, cần ít nhất 14 phút, ban đầu muốn trừ hao còn định trước 7 giờ 40 đã phải lên đường. Nào ngờ giữa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim, kế hoạch của gã hỏng, hỏng hết.
Điền Sâm hồi đầu không coi đám đối thủ này vào mắt, tuy biết rằng năng lực bọn họ không tầm thường, nhưng phe mình đã tạo được ưu thế rất lớn từ trước. Thù hận của Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan không thể nào đến lúc này còn bị nẫng tay trên, nhất là dưới sự khống chế của gã, một tuyển thủ chuyên nghiệp cấp bậc ngôi sao.
Gã chỉ không hề ngờ rằng, đám Quân Mạc Tiếu không những không tấn công Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan để cướp thù hận với gã, mà lại chơi ngược đi bảo vệ BOSS, định dồn sức giết sạch bên gã.
Phương pháp cưỡng chế giành thù hận này rất ít được sử dụng trong những cuộc chiến giành BOSS bình thường. Bởi vì phe nào đã khống chế được thù hận thì rõ ràng đó chính là phe có thực lực xuất sắc nhất, hơn nữa còn phải có rất nhiều thủ đoạn để tự bảo vệ, muốn giết là giết được chắc?
Khi đám Quân Mạc Tiếu mới nhào vô đã định làm vậy, người bên công hội Hoàng Phong còn cười thầm. Họ cảm thấy đám Quân Mạc Tiếu hoành hành bá đạo trong game đã quen, tưởng mình vô đối, lần này đụng trúng Điền Sâm mà vẫn muốn đánh nhanh giết nhanh, ngây thơ quá nhoa!
Sự thật đúng như họ nghĩ, nhân vật như Điền Sâm sao có thể bị giết đơn giản vậy được? Dưới sự giúp đỡ của đoàn tinh anh công hội Hoàng Phong, gã còn nhẹ nhàng đẩy lùi áp lực.
Sau đó, người bên Hoàng Phong thấy hành động của đám Quân Mạc Tiếu như đang chơi mất dạy. Thấy mình giành không được BOSS nên dứt khoát phá người ta hả?
Thiệt quá mất dạy mà! Nhìn mấy công hội khác đi pa, thấy Điền Sâm nắm được đại cục, tạo được ưu thế thù hận ổn định thế này rồi là đều thu quân bỏ về. Chỉ có đám Quân Mạc Tiếu, biết rõ mình giành không được vẫn muốn phá người ta, có biết quy tắc giang hồ trong Vinh Quang không pa!
Người chơi Hoàng Phong giận ơi là giận, nhưng vấn đề là nếu chỉ nói riêng thực lực, người chơi bình thường như họ thật sự không cách nào lên mặt với đám Quân Mạc Tiếu.
Chưa bàn đến Ngụy Sâm, Đường Nhu, Bánh Bao, Kiều Nhất Phàm, Ngũ Thần những người thuộc trường phái thực lực, chỉ tính La Tập sau khi trải qua khoảng thời gian dài huấn luyện theo trình độ chuyên nghiệp, cũng đã không còn gà mờ như ngày xưa ấy.
Bằng trình độ và kinh nghiệm của đại thần cấp Diệp Tu, bằng những phương pháp, cách thức huấn luyện chuyên nghiệp, toàn bộ đều là hàng xịn, dù nhặt đại một người từ lề đường về, luyện không ra đại thần, luyện không ra tới trình độ chuyên nghiệp, nhưng luyện thành cao thủ hơn hẳn người chơi bình thường thì tuyệt đối không thành vấn đề.
La Tập dùng kỳ nghỉ hè khổ luyện một trận, bây giờ đã có thể xếp vào hàng cao thủ. Vô đấu trường muốn thắng nhiều thua ít là dư sức, lăn vào bất kỳ công hội nào cũng đủ để tuyển lên đoàn tinh anh.
Bây giờ đi PK hay chiến đấu, Diệp Tu đã không cần giới hạn trình độ thích hợp với cậu ta nữa, bởi vì La Tập đã có thể một mình phán đoán làm sao mới phát huy được thực lực bản thân một cách tốt nhất.
Do đó đám Quân Mạc Tiếu tuy ít người, nhưng Hoàng Phong vẫn không thể đối phó dễ dàng.
Hai phe đều không cách nào làm gì được nhau, rơi vào thế giằng co, nhưng có tụi phá đám như Quân Mạc Tiếu, công cuộc giết BOSS dĩ nhiên không còn yên ổn. Nhất là tụi nó còn cố ý lựa thời cơ nhào ra lúc Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan đang đỏ máu, nếu không phải bên Hoàng Phong có Điền Sâm đích thân trấn thủ, BOSS suýt nữa cuồng bạo diệt sạch cả đám rồi.
Bên Hoàng Phong hận đến nghiến răng, nhưng bó tay vô phương, trước mắt chỉ phải giết BOSS đi đã, mới có thể cho tụi Quân Mạc Tiếu nếm mùi thất bại.
Rốt cuộc, 7 giờ 40 phút, khi mà Diệp Tu bắt đầu quan tâm hỏi han Điền Sâm sao còn chưa đi thi đấu, Điền Sâm lúc này mới giật mình phát hiện ra sự bỉ ổi trong chiến thuật của bên kia.
Đám Quân Mạc Tiếu ở lại không phải muốn chọc Hoàng Phong tức chết. Người ta vẫn đang thèm khát BOSS. Người ta đã nhắm vào một điểm yếu của bên Hoàng Phong rồi, hôm nay là ngày thi đấu giải chuyên nghiệp, 8 giờ sẽ tuyên bố đánh, Điền Sâm sao có thể không có mặt? Cho nên mới cố tình quấy rối, kéo dài tốc độ giết BOSS của Hoàng Phong. Thế đấy, một khi đến giờ, thầy trừ tà của Điền Sâm không chết cũng phải té.
7 giờ 40 phút là thời điểm ban đầu Điền Sâm đặt ra nhất định phải đi, nhưng lúc này hắn không cam tâm a! Bởi vì Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan chỉ còn thiếu một hit nữa thôi, dốc hết sức công hội nhà mình, một hit này không thể nào không làm được!
Kết quả, thật sự không làm được!
Bản thân Điền Sâm là đối tượng chăm sóc đặc biệt của phe địch, mà những người chơi khác trong công hội Hoàng Phong muốn chơi gian thế nào cũng đều bị bên kia nhìn thấu. Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan chỉ còn một hơi ngáp ngáp cuối cùng, vẫn sống rất nghị lực, nhất quyết không ngã xuống. Trạng thái đỏ máu ra chiêu cuồng bạo mấy lần còn giết ngược không ít người ngựa bên quân Hoàng Phong. Còn đáng hộc máu hơn nữa là trang bị của người bị giết rơi ra, lập tức có một ninja bên kia nhào tới nhặt gần hết. Thằng này đến rồi đi như gió, xông vào biển người Hoàng Phong nhặt đồ mà không ai cản được nó.
Vậy đó, chỉ để cố gắng một hit cuối cùng, Điền Sâm đốt hết 3 phút. Mà 3 phút này căn bản toàn là đánh đấm trực tiếp giữa gã và đám Quân Mạc Tiếu, đừng nói đi đánh tẹo máu cuối cùng của BOSS, bản thân mình không lo cẩn thận còn có thể bị tụi kia đập chết.
“7 giờ 44 rồi đó nha!” Đảo mắt đã một phút trôi qua, Diệp Tu lại nhắc nhở Điền Sâm lần thứ hai. Con chim báo giờ này còn vừa báo vừa ra đại chiêu có sát thương lớn nhất về phía Điền Sâm, càng sát giờ, lòng Điền Sâm càng loạn.
7 giờ 45! Thế nào cũng phải đi, một phút cuối cùng!
Điền Sâm muốn tìm cơ hội trong một phút cuối này, nhưng bốn phút còn giữ vững được, không lẽ phút cuối Diệp Tu lại lộ sơ hở? Đương nhiên là không, muốn có sơ hở, Điền Sâm chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình tạo ra.
Không còn đường lui, Điền Sâm quyết tâm buông tay về với ông bà.
“Có cơ hội giết ngay!”
Đó là lời trăn trối của gã để lại cho công hội Hoàng Phong, gã cũng không biết chắc có thể đánh được một hit cuối cùng này không, nhưng may ra có thể tạo được cơ hội, sau đó những người còn lại của công hội Hoàng Phong có thể hoàn thành di nguyện của gã, hốt được con BOSS.
Thầy trừ tà của Điền Sâm đột nhiên nhảy vọt lên, chiến liêm trong tay chưa kịp vung đã thấy pháo bay vô mặt. Vũ khí của Quân Mạc Tiếu một hồi mâu đâm, một hồi đao chém, một hồi súng bắn, Điền Sâm bó tay. Bất quá, lần này Điền Sâm đã không còn né tránh, chiến liêm giữa không trung lập tức vẽ ra ba đường quỹ đạo đỏ sẫm, rầm rầm rầm ba tiếng vang lên, ba quả pháo chống tăng Quân Mạc Tiếu bắn ra đều bị chém nổ. Giữa làn khói, thầy trừ tà của Điền Sâm xông thẳng tới, trực tiếp muốn nhào lên ôm Quân Mạc Tiếu, như thể muốn bằng cách này mở ra một lỗ hỗng trong vòng vây bảo vệ BOSS của đám Quân Mạc Tiếu.
Ánh sáng lóe lên, chiến mâu của Hàn Yên Nhu từ bên hông đâm vào, một chiêu Viên Vũ Côn định kéo thầy trừ tà của Điền Sâm từ giữa không trung xuống.
Tay Điền Sâm đâu có chậm, giữa không trung đã vung chiến liêm lên lần thứ hai, hất chiến mâu của Hàn Yên Nhu qua một bên, trong lúc đó còn không quên nhìn trước mặt, sau khi chiến liêm lái mâu của Hàn Yên Nhu đi xong, lập tức thấp xuống, một Viên Vũ Côn khác của Quân Mạc Tiếu đâm tới cũng bị gã gõ văng.
Sau khi nhảy vọt lên, tính luôn cả ba quả pháo bị bổ vỡ, có thể nói Điền Sâm đã liên tục hoàn thành năm lần đỡ chiêu, ưu thế tốc độ tấn công nhanh của chiến liêm được phát huy vô cùng ảo diệu trong tay gã. Đột phá tầng tầng lớp lớp chướng ngại, chỉ mong có thể lao đến bên đời Quân Mạc Tiếu. Nào ngờ Quân Mạc Tiếu đúng vào lúc này lách qua một bên, Điền Sâm lập tức nhìn thấy Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan vung tay đấm một chiêu Pháo Gầm của khí công sư về phía mình.
Cái lũ trời đánh này không những phối hợp với nhau mà còn phối hợp với BOSS nữa. Mà Pháo Gầm là sát thương khí công, không cách nào dùng chiêu để đỡ, nhưng Điền Sâm đã yolo tới mức này, dù là chiêu gì bố cũng ăn tất.
Chỉ thấy tay của thầy trừ tà giương ra, vứt xuống một tấm bùa, là Bùa Trừ Tà chỉ có thầy trừ tà mới có. Bùa ném ra sẽ lập tức triệu hồi một kỹ năng, nhưng tấm bùa này mới xuất hiện đã nghe mấy tiếng bụp bụp bụp vang lên không dứt. Trong đội hình của Quân Mạc Tiếu, Bánh Bao Xâm Lấn phóng ra một chiêu Châm Độc, tấm bùa kia còn chưa kịp thả xong đã thủng trăm lỗ, làm gì còn triệu hồi được kỹ năng.
Đây là khuyết điểm lớn nhất của Bùa Trừ Tà, ném bùa ra thì phải bảo vệ, nếu bị người ta đánh rách bùa thì tương đương với kỹ năng bị ngắt.
Sau đó… làm gì còn sau đó. Pháo Gầm của Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan nổ tung, thầy trừ tà của Điền Sâm lập tức bị thổi văng ra ngoài. Ai nấy đều cho rằng tiểu phẩm chiến đấu này đã kết thúc, nào ngờ giữa không trung, sau khi khói lửa của ba quả pháo chống tăng lúc nãy bị chém nổ đã tan hết, một tấm Bùa Trừ Tà lơ lửng giữa trời đã bắn ra hào quang.
Bùa Trừ Tà: Sao Băng Thiên Thạch!
Đốm lửa nổ ngập trời, sao băng kéo đuôi lao xuống, Điền Sâm mỉm cười thắng lợi, nhưng ngay sau đó, hắn đã nhìn thấy Quân Mạc Tiếu bên kia đột nhiên giơ vũ khí lên, soạt một tiếng bung ra thành ô, Quân Mạc Tiếu ung dung che ô cho mình và BOSS. Lửa sao băng rơi xuống mặt ô ầm ầm, nhưng BOSS đứng phía dưới rất mạnh khỏe hồng hào.
“Âm hiểm quá bây, thế mà còn giấu được cái Bùa Trừ Tà.” Góc nhìn của Quân Mạc Tiếu ngước lên, như đang thưởng thức cảnh sao băng thiên thạch tráng lệ.
“7 giờ 45 rồi.” Cuối cùng còn không quên nhắc Điền Sâm một tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.