Edit: Kha | Beta: Tiếu
Có sở thích chung là Vinh Quang, nên bọn Diệp Tu và đám Lâu Quan Ninh cũng có nhiều đề tài trò chuyện hơn. Hai bên nói cười vui vẻ, đúng như lời Trần Quả nói, chuyện ăn uống dường như không còn quan trọng nữa.
Đêm đó tán phét với nhau vẫn chưa đã, Lâu Quan Ninh bèn mời bốn người ngày mai sang chiến đội Nghĩa Trảm chơi. Dù sao thành phố B cũng là sân nhà của họ, Ngôi Sao Cuối Tuần chỉ diễn ra vào buổi tối, nên buổi sáng ai cũng rảnh cả.
Đám Diệp Tu tất nhiên không có lý do từ chối, sau khi cả hai hẹn giờ giấc xong thì ai về nhà nấy.
Sáng hôm sau, Lâu Quan Ninh tự mình chạy xe đến khách sạn, đón đám Diệp Tu đến trụ sở của Nghĩa Trảm.
“Thế nào, trông cũng được hén?” Lâu Quan Ninh tự hào đứng dưới đội huy bên cổng chính vào trụ sở. Đội huy của Nghĩa Trảm chính là hình ảnh thu nhỏ của thanh trọng kiếm Trảm Phong lẫy lừng, giống hệt huy hiệu công hội trong game. Nhưng hiển nhiên người chỉnh sửa hình ảnh có kỹ thuật cao siêu, dù thu nhỏ lại thành icon công hội trong game vẫn có thể nhận ra. Còn đội huy trên cổng chính Nghĩa Trảm lại được treo cao hơn đầu người, hình ảnh Trảm Phong cũng được phóng to hơn tỷ lệ icon trong game.
“Nhìn đi, bên kia chính là sân đấu của tụi tui.” Lâu Quan Ninh lại chỉ sang hướng khác, đó là một nhà thi đấu rộng lớn không thua kém gì bên Vi Thảo.
“Đỉnh đấy!” Diệp Tu khen ngợi, cũng không phải lời khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819334/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.