Edit: Khỉ | Beta: Kha
Sao hai kẻ này lại đột nhiên nhảy ra!
Trùng hợp? Hay là cái bẫy do Diệp Tu bày trước?
Tiêu Thời Khâm tin vào vế sau hơn, vì thời điểm hai chướng ngại vật to đùng này xuất hiện quá khéo, đúng ngay lúc Gia Thế đang gặp bất lợi.
Tiêu Thời Khâm tất nhiên không sợ Há Dám Phản Pháng và Ai Không Cúi Đầu, nhưng làm sao hắn có thể lãng phí thời gian cho hai kẻ không vớ. Chỉ có điều, nếu đụng phải người chơi thường, tuyển thủ Gia Thế mới có thể dễ dàng xử đẹp quăng ra sau lưng, còn hai người này thì sao?
Hai bên nổ súng.
Bốn nhân vật thuộc hệ Xạ Thủ, ba thiện xạ một kỹ sư máy móc, vừa xông lên là đạn bay tứ tung như đang chơi CS. Cả hai bên vừa chạy vừa bắn, không ai có ý định áp sát. Tiêu Thời Khâm bèn dốc hết kỹ thuật và miệng lưỡi của mình hòng cắt đuôi cả hai.
“Tụi tui chỉ có 6 đôi, hai tên kia hốt được 11 đôi lận đó.” Tiêu Thời Khâm nói phát trúng ngay chỗ ngứa. Hiện chỉ mới có 20 đôi xuất hiện, đội Diệp Tu ôm 11 đôi, bên Tiêu Thời Khâm với Vương Trạch cộng lại được 6 đôi, mục sư Trương Gia Hưng có 2 đôi, một đội người chơi thường khác đang giữ 1 đôi. Cứ nhìn là biết 6 ít hơn 11 ra sao.
“Nhưng đội họ luôn chỉ có hai, còn mấy ông hiếm lắm mới có hai người thế này.” Kết quả Há Dám Phản Kháng và Ai Không Cúi Đầu lại vặn lại Tiêu Thời Khâm bằng chính trò tính toán.
Bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819321/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.