Chương trước
Chương sau
Edit: Mei | Beta: Lông + Cú
Đúng như Diệp Tu dự liệu, BOSS nhỏ cầm đèn không khó đối phó cho lắm. Hơn nữa, bản thân hắn kiêm hai chức MT và trị liệu cực kỳ quan trọng, chuyện khó nhất hắn cân cả rồi. Nói chung, những người khác chỉ cần đừng mắc lỗi là được.
Cuộc chiến diễn ra chóng vánh, nhưng đội của Ngụy Sâm xuất phát trước vẫn nhanh hơn. Bên Diệp Tu còn chưa giết xong BOSS thì đã thoáng nghe thấy tiếng than vãn của mấy tên kia.
Âm thanh đó là từ ngoài game, vì tiếng chiến đấu trong game át mất nên Diệp Tu không nghe rõ mấy, nhưng ngay sau đó, Ngụy Sâm ngồi cạnh đã gào lên với hắn: “Hình như phó bản nhỏ này không có kiểu bóc tem từng BOSS lẻ!”
Diệp Tu ngẩn người rồi lập tức hiểu ra ngay.
Bọn Ngụy Sâm đã giết chết BOSS số 1 của phó bản rồi, nhưng không thấy hệ thống ho he thông báo gì, chẳng trách họ lại thở dài tiếc nuối. Phần thưởng kỷ lục là cách kiếm đồ chủ yếu của họ, mà phó bản nhỏ này lại không tính giết BOSS lẻ đầu tiên, đồng nghĩa với việc hai phó bản chỉ được tính một lần giết BOSS đầu tiên mà thôi.
Nhưng đã đến nước này cũng không thể bỏ cuộc giữa chừng được, mọi người có hơi tiếc nuối, sau vẫn tiếp tục đánh phó bản như trước.
Bên Diệp Tu cũng đã giết chết Thủ Lĩnh Thợ Mỏ Trát Lỗ., quả nhiên hệ thống không có phản ứng gì. Mà đồ rơi từ Trát Lỗ chỉ là trang bị lam, đến nhìn cũng không thèm.
“Biết thế thà đi đánh phó bản 10 người còn hơn!” Ngụy Sâm than vãn, kéo tai nghe từ trên đầu xuống cổ, nói: “Thực ra chúng ta đâu cần dùng tai nghe đâu nhỉ?”
Cũng phải, mọi người đều cùng phòng, cần gì thì nói luôn, ai cũng nghe được, không cần phải nói chuyện qua game. Hơn nữa giờ còn chia thành hai nhóm, không đeo tai nghe càng dễ nói chuyện. Còn về âm thanh trong game, cũng chỉ là phó bản nhỏ mà thôi, không đến mức phải dựa vào âm thanh để phán đoán tình huống.
Mọi người đều bỏ tai nghe xuống. Bên Ngụy Sâm tiếp tục đánh BOSS tiếp theo. Còn bên Diệp Tu? Thủ Lĩnh Thợ Mỏ Trát Lỗ vừa ngã xuống, Mạc Phàm đã vội vàng đi xem bảng thống kê sát thương.
Điểm thống kê đợt này không thảm như lần ở Sơn Trại Ấn Sơn. Nhưng Mạc Phàm vẫn không hài lòng lắm. Vì hắn chỉ đứng thứ hai, không leo lên nhất nổi. Hạng nhất là Hiểu Thương của Ngũ Thần, hồi ở Sơn Trại Ấn Sơn, Hiểu Thương của Ngũ Thần luôn đứng nhất trong bảng thống kê sát thương.
Điểm sát thương của Hại Người Không Mệt và Hiểu Thương chêch lệch không nhiều, nhưng bám sít sao hắn là Bánh Bao Xâm Lấn. Trục Yên Hà của Trần Quả còn kém xa lắm. Cơ mà, Mạc Phàm nào có quan tâm cô, Trần Quả chưa được tính là đối thủ cạnh tranh của hắn đâu.
Tuy không hài lòng nhưng cũng không đến nỗi!
Vì cái bảng thống kê này mà Mạc Phàm tụt mood dữ lắm. Sau đó hắn nhìn thấy Mèo Con U Sầu của Diệp Tu khiêng rìu đi tới nơi tiếp theo, tên này không dừng lại bàn luận chút gì về bảng thống kê sao? Mạc Phàm buồn bực.
Tên này cố tình trước chứ gì?
Lúc mình làm tốt thì không hé răng lấy một lời, đến lúc mình làm không tốt là mở miệng trách móc ngay? Tên này vẫn chơi ác như trước!
Mạc Phàm vừa nghĩ ngợi vừa điều khiển Hại Người Không Mệt đi theo đội.
Cả đội đánh giết từ quái nhỏ, tới BOSS 2 rồi BOSS 3. Phó bản 5 người này quả thực không ăn nhằm gì với đám cao thủ như họ. Cả đám bóc tem Quặng Mỏ Gió Tuyết ngay sau nhóm Ngụy Sâm.
Phó bản 5 người không giống phó bản đoàn đội, một ngày hay thậm chí một tuần chỉ có một lượt đi. Phó bản mới 5 người cấp 75 được đi tới ba lượt trong một ngày. Cho nên có nhiều công hội và người chơi đều đang nghiên cứu khai hoang phó bản. Nếu số lượt đi nhiều hơn chút thì không chừng đã bị mấy cao thủ mò ra hết rồi. Nhưng chỉ có 3 lượt mà thôi, tính ra thì cũng quá ít. Tuy bọn Diệp Tu tới sau, nhưng chỉ đánh một lần là qua, chuyện bóc tem BOSS đã nắm chắc trong tay.
Người chơi trên kênh thế giới đều chẹp miệng tấm tắc, còn tâm trạng các công hội lớn thì khỏi phải nói. Giờ thì hay rồi. Ba lần chiếm đầu phó bản cấp 75 đều hiện tên Hưng Hân, đây là kỷ lục vĩnh viễn không thể bị kéo xuống
Còn bọn Diệp Tu thì sao? Hai đội đều đang chuẩn bị lĩnh phần thưởng giết BOSS đầu tiên. Ngụy Sâm cược một bao thuốc lá rằng phần thưởng của họ ngon hơn Diệp Tu.
“Hahahahaha!” Đội bọn họ công bố phần thưởng trong tiếng cười vang của Ngụy Sâm.
“Vũ khí!” Ngụy Sâm đắc ý nói. Rơi vũ khí, vụ đánh cược này coi như họ thắng một nửa rồi, giá trị của vũ khí hơn xa so với các trang bị khác.
Nhưng khi nhìn loại vũ khí, Ngụy Sâm hơi xụ mặt.
Trọng kiếm Tích Huyết.
Là vũ khí cam, thuộc tính coi như cũng tạm, nhưng tiếc rằng trong Hưng Hân không ai dùng loại vũ khí này cả. Người duy nhất dùng kiếm là Một Tấc Tro, nhưng lại là quỷ kiếm sĩ, bất kể thế nào cũng sẽ không chọn trọng kiếm. Cho dù là trảm quỷ, trong Liên minh cũng không ai chọn vũ khí hoàn toàn thiên về hệ vật lý như trọng kiếm.
“Hiệu quả cũng khá phết đấy chứ!” Diệp Tu nhìn hiệu quả rỉa máu ở dòng cuối của trọng kiếm Tích Huyết.
Tích huyết: Có tỷ lệ 3% tự mất máu, giảm 1% hạn mức máu tối đa của mục tiêu.
“1%? Hơi ít nhỉ?” Ngụy Sâm nói.
“Nếu là BOSS thì sao?” Diệp Tu nói.
“BOSS...” Ngụy Sâm ngẩn ra, “BOSS cũng vô dụng, trừ khi vừa ra đòn kích động được luôn, cho dù giảm 1% thì cũng đáng sợ. Nhưng vấn đề ở đây là tỉ lệ khó kích lắm. Nếu không kích động ngay từ đầu, chờ một lúc sau, 1% máu của mục tiêu cũng ít, hiệu quả kích được chỉ như đánh chay, thế thì có tác dụng gì nữa?”
“Chắc vào dịp đặc biệt nào đó sẽ dùng đến thôi.” Diệp Tu nói.
“Chí ít thì khi pvp không có tác dụng lắm.” Ngụy Sâm đáp lại.
“Có 1%, lỡ đâu cũng sẽ có 5%, 10% thì sao?” Diệp Tu hỏi ngược lại.
“Chẹp, nếu vậy thì...” Ngụy Sâm có chút dao động.
“Cứ lấy đi đã!” Diệp Tu nói.
Nếu không nói như vậy, trang bị này sẽ bị phán là vô giá trị, 100% sẽ ném vào kho hàng công hội như những trang bị xanh hay tím kiếm được trong phó bản. Còn trang bị cam như này sẽ được mang đi nghiên cứu thuộc tính các loại, hiến thân vì vũ khí tự chế.
“Phần thưởng bên mày là gì?” Ngụy Sâm hỏi Diệp Tu.
Diệp Tu vẫn chưa click chọn, thấy Ngụy Sâm ngó qua nhìn mới click nhận thưởng.
Cùng là chữ màu cam, là trang bị. Phần thưởng giết BOSS đầu của phó bản 5 người ít hơn phó bản đoàn đội rất nhiều. Phần thưởng qua cửa Sơn Trại Ấn Sơn là hai trang bị cam bốn loại vật liệu. Vốn dĩ phó bản 5 người chỉ có 1 trang bị cam, tương đương với giết đầu tiên một BOSS của phó bản đoàn đội.
“Mau xem là gì!” Ngụy Sâm gào lên.
Chữ màu cam hiển thị: Trụy Nguyệt Xuyên Vân. Không biết là trang bị gì.
Chờ Diệp Tu di chuột tới, toàn bộ thông tin trang bị hiện ra. Ngụy Sâm cạn lời, gã thua rồi.
Trụy Nguyệt Xuyên Vân là chiến mâu, trong chiến đội Hưng Hân, pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu của Đường Nhu hiển nhiên là nhân vật chủ lực, phần thưởng này coi như cho đúng người.
Trụy Nguyệt Xuyên Vân.
Trọng lượng 3.5 kg, độ bền 35, tốc độ tấn công 3;
Tấn công vật lý 911, tấn công phép thuật 632;
Sức lực +55;
Tốc độ tấn công +1;
Tỷ lệ bạo kích vật lý +12;
Tấn công thuộc tính quang;
Khi dùng Huyễn Văn tấn công, có 5% tỉ lệ hình thành thêm Huyễn Văn cùng thuộc tính để tấn công mục tiêu, mà Huyễn Văn này có thể vô hiệu hóa phòng thủ của mục tiêu.
Có pháp sư chiến đấu siêu mạnh như Diệp Tu ở đây, mọi người không dám bình phẩm. Diệp Tu thì sao? Hắn khá ưng ý thanh chiến mâu này.
Chỉ tính mỗi thuộc tính cơ bản là tốc độ tấn công, thường thì tốc độ của các chiến mâu khác đều là 1, mà tốc độ đánh của thanh chiến mâu này lại là 3, còn thêm dòng +1 vào thuộc tính nữa. Vậy tốc độ đánh là 4, tăng rất nhiều. Đây là điều hiếm thấy ở một thanh chiến mâu.
Ngoài ra, nó còn tăng hai thuộc tính thường thấy ở chiến mâu như sức lực và bạo kích, chỉ số của Trụy Nguyệt Xuyên Vân có thể sánh bằng vũ khí cam cấp 75. Nhưng dòng tấn công thuộc tính quang thì cần phải cân nhắc tình huống.Bởi với những vũ khí có thuộc tính tấn công, khi tính toán sát thương phải xem xét đến tính kháng của mục tiêu. Ví dụ nếu đối phương có tính kháng ám cao, vậy thì sát thương của thuộc tính quang sẽ tăng mạnh. Còn nếu mục tiêu nghiêng hẳn về quang, vậy thì sát thương của vũ khí này sẽ giảm xuống. Hai thuộc tính kháng băng và lửa không ảnh hưởng gì đến thuộc tính quang, nhưng tấn công có thuộc tính một mục tiêu không kháng thì sẽ mạnh hơn hẳn tấn công không thuộc tính. Tóm lại, vũ khí thuộc tính sẽ hoặc có thể khắc chế được mục tiêu, mạnh yếu ra sao thì không nhất định.
Còn dòng hiệu ứng cuối cùng là thứ mới cho cấp 75. Diệp Tu chưa từng gặp bao giờ. Đánh giá từ thông số, dòng phụ trợ này thật sự rất mạnh. Tuy tỷ lệ 5% khá thấp, nhưng với hiệu quả này, nếu xác suất không thấp thì thật sự quá trâu bò rồi.
Trụy Nguyệt Xuyên Vân không bắt mắt như Ấn Hổ của Muội Quang lấy được trước đó, thế nhưng thuộc tính phù hợp, tất cả dòng đều tăng ổn, dù là “tấn công thuộc tính quang” cũng không tính là cản trở hay ngáng chân gì. Đây là vũ khí mà sau khi lên cấp 75 chắc chắn phải dùng ngay, đương nhiên phải giao cho Hàn Yên Nhu rồi.
“Phó bản năm người chán chết được, hay là chúng ta đi đánh phó bản 10 người đi?” Sau khi hai đội ra khỏi phó bản, Ngụy Sâm bèn đề nghị. Phần thưởng giết BOSS đầu tiên của phó bản 5 người không đáng bao nhiêu.
“Được, phó bản 10 người còn hai cái phải không?” Diệp Tu nói.
Trong ba khu vực cấp 75 đã công bố trước đó, chỉ có Dãy Núi Liệt Bình là có một phó bản 10 người. Nhưng update hôm nay vừa cho ra ba khu vực khác, giờ mọi người đều biết nơi này vẫn còn 2 phó bản 10 người nữa.
Mọi người vui vẻ xuất phát tới phó bản 10 người. Lúc này, Mạc Phàm vẫn còn buồn bực lắm. Phó bản 5 người đánh xong, tuy điểm sát thương của hắn không tệ, nhưng không thể nào vượt qua nổi Ngũ Thần. Cơ mà bực mình nhất là Diệp Tu không nói lời nào. Mạc Phàm không nhịn được mà chủ động hỏi: “Không xem bảng sát thương sao?”
“Hửm? Nãy quên không xem, chút nữa vào phó bản 10 người rồi xem sau há.” Diệp Tu trả lời qua quýt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.