Chương trước
Chương sau
Edit: Mei | Beta:  Shi
Nếu bàn về thi đấu, Tôn Tường tuyệt đối không thua kém vị đại thần nào, điểm này không ai dám nghi ngờ. Nhưng ngoài trường đấu, Tôn Tường lại cứ khiến người ta phải câm nín.
Cậu ta không làm sai gì cả, chỉ là rất hay lạc đề. Tư duy chệch xa những người khác mấy chục cây số.
Thật ra tính tình của Tôn Tường rất thích hợp với tuổi tác hiện tại của cậu. Vì thân ở vị trí này, cậu ta cần trưởng thành sớm. Tiếc là dù sống trong giới chuyên nghiệp đã 2 năm, kỹ thuật ngày càng tăng cao, trình độ ngoài game của Tôn Tường vẫn làm người ta sầu não.
Trần Dạ Huy ám chỉ cậu nghe không hiểu, Tiêu Thời Khâm nói rõ hơn, cậu ta vẫn đách hiểu gì.
Sau khi Tôn Tường đưa ra ý kiến đấu hữu nghị, ai nấy trong phòng đều cạn lời, nhưng cậu ta lại cảm thấy rất tự mãn, cho rằng bản thân đã nhắm trúng chỗ ngứa, khiến người khác phải á khẩu.
“E hèm.. Tổ chức đấu hữu nghị lúc này khó mời được cao thủ lắm.” Thôi Lập buộc phải mở miệng.
“Có điều vật liệu sắp được cập nhật rồi, muốn sở hữu được đám vật liệu mới, trong game chắc chắn sẽ tranh giành căng thẳng lắm đây. Vừa hay đây lại là chỗ để rèn luyện, sao ta không thử kỹ năng mới và trang bị mới luôn?” Trần Dạ Huy bèn nói toẹt ra luôn.
“Thử nghiệm trang bị trong game? Được không đó ba?” Tôn Tường nghi ngờ.
Trần Dạ Huy thật muốn tự vả mặt mình! Hắn chỉ thuận miệng nhắc trang bị chút thôi. Trên thực tế thì không cần phải thử trang bị mới trong game, trong trò chơi nguy hiểm thế nào, nếu lỡ làm rớt trang bị thì ai chịu trách nhiệm?
Tôn Tường hiển nhiên cũng biết. Vì thế kẻ chỉ hiểu bề nổi ko thấm nổi ẩn ý như cậu ta mới khó hiểu trước câu nói lỡ của Trần Dạ Huy.
“Trang bị mới chưa hẳn là đồ bạc không!” Lúc này Tiêu Thời Khâm mới mở miệng giải cứu. Lý thuyết suông chỉ tốt mặt ngoài, nhưng cuối cùng vẫn có thể tổ lái sang vấn đề khác. Tất cả mọi người nhìn Tôn Tường, anh hai này còn đang tự hỏi gì nữa? Suy nghĩ sâu chút đê ba! Không thì ngày hôm nay sẽ thành tiết giáo dục vỡ lòng nhưng không bao giờ lên lớp của chú đó.
Tôn Tường trông như đã suy nghĩ kỹ rồi mới mở miệng, nhưng trong giọng điệu lại cứ ậm ừ: “Trong trò chơi cũng được à?”
Sau đó? Làm quái gì còn sau đó. Tôn Tường nói đến đây liền ngừng, mọi người lại buồn bực, chú em dứt khoát chút đi chớ?
Thôi Lập không nhịn được nữa, trực tiếp nói thẳng: “Nói có lý! Vòng đấu khiêu chiến không hề căng thẳng, không làm ảnh hưởng đến chuyện tập huấn của chúng ta, cho các tuyển thủ vào game làm quen với bản cập nhất mới được giới thiệu cũng là ý hay. Chúng ta có đủ thời gian chuẩn bị cho mùa giải tiếp theo, theo lý, chúng ta sẽ chiếm ưu thế nhiều hơn những kẻ khác.”
Tuy Thôi Lập đã nói ra ý chính, nhưng gã vẫn chưa nói hết. Có điều, đến nước này mà Tôn Tường còn không hiểu nữa thì đúng là bị ngu thiệt. Dù lúc đầu cậu ta không hiểu mọi người đang ám chỉ điều gì, nhưng sau khi nghe Trần Dạ Huy và Thôi Lập nhắc đi nhắc lại, cậu ta rốt cuộc đã hiểu.
Chẳng qua cậu ta vẫn không chịu hé răng. Trong lòng Tôn Tường vẫn còn bị ám ảnh! Cậu cũng từng đánh hộ trong game, song kết quả thì sao? Cậu dẫn đầu đội chủ lực của Gia Thế ra trận, nào ngờ lại bị Diệp Thu và một đám ất ơ không biết gọi từ đâu tới đánh bại, hơn nữa còn bại rất thảm.
Tôn Tường tất nhiên sẽ không thừa nhận bản thân chỉ thích hợp chơi Super Mario. Nhưng hiện tại lại có người muốn cậu vào game giúp đỡ, cậu buộc lòng phải đắn đo thật lâu.
Nhìn cả phòng đang chăm chú chờ đợi, Tôn Tường rốt cuộc gật đầu: “Có lý.”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, Thôi Lập tranh thủ mở miệng, nhưng không phải tìm Tôn Tường, mà là tìm Tiêu Thời Khâm: “Đội phó Tiêu cũng ở cạnh nhìn xem. Giữ liên lạc với bên công hội, đến lúc có cơ hội thích hợp liền cùng nhau vào game luyện chung.”
“Ừm.” Tiêu Thời Khâm gật đầu, hắn hoàn toàn hiểu ý đồ của Thôi Lập. Lấy lý do làm quen với vật liệu, nhưng mục đích cuối cùng vẫn là mượn sức tuyển thủ, tranh thủ chiếm thế thượng phong trong khoảng thời gian này. Đương nhiên, đây cũng là vì muốn chiến đội lớn mạnh, huống hồ Gia Thế lại đánh khiêu chiến rất nhẹ nhàng, cho nên Tiêu Thì Khâm cũng không có ý kiến gì.
Nói xong, các bộ phận khác phát biểu vài câu rồi rời đi.
Mỗi chiến đội đều có một cuộc họp như vậy, bên Hưng Hân không phải ngoại lệ, cả bọn cũng mở tư liệu ra xem lại.
“Có mục tiêu chiến đấu rồi, giờ cũng nên chuẩn bị thôi…”Diệp Tu mở lời bắt đầu cuộc họp.
Trong lúc các chiến đội tích cực chuẩn bị, tuần cuối cùng của tháng 11 trôi qua.
Sau khi trận khiêu chiến thứ sáu kết thúc, Hưng Hân không gặp phải Gia Thế, nhẹ nhàng đánh bại hai đối thủ. Lượt đấu giải Liên minh Chuyên nghiệp thứ 13 cũng kết thúc, bảng điểm không thay đổi gì mấy. Nhưng mọi người đều biết, đây là giờ khắc bình yên cuối cùng. Đầu tháng 12 này, Vinh Quang tiến hành cập nhật, giải đấu tạm ngừng một tuần, mà từ tuần thứ hai, sau ngày 14 tháng 12, khi lượt thứ 14 bắt đầu, sức ảnh hưởng của bản cập nhật tới giải đấu mới thể hiện rõ.
Ngày 3 tháng 12 là ngày mừng Vinh Quang ra mắt, bản cập nhật chính thức được công bố và tải xuống. Sau lần bảo trì trước 0 giờ ngày 3 tháng 12, những cập nhật mới và  khu 11 của Vinh Quang sẽ được mở ra.
Từ đó tới trận đấu ngày 14 còn 11 ngày.
Suốt 11 ngày này, điều đầu tiên mọi chiến đội phải làm là nâng cấp nhân vật lên 75, rồi mới tính tiếp chuyện tiếp theo. Trận đấu ngày 14, nếu xuất hiện chênh lệch cấp bậc tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến kết quả thắng thua của chiến đội.
Còn trong 11 ngày này tăng được bao nhiêu cấp, thì phải xem cách tăng cấp của mỗi chiến đội đó như thế nào, nhưng chuyện xuất hiện chênh lệch dù chỉ một level là rất khó xảy ra.
Ngoài ra, còn phải xem trong khoảng thời gian gần hai tuần này, các câu lạc bộ của chiến đội có thể tìm tòi được thứ gì có thể giúp chiến đội tăng thực lực. Bởi sự xuất hiện của vũ khí cam cấp 75 sẽ đồng nghĩa với việc càng có nhiều vũ khí bạc cấp 70 mới. Về phương diện trang bị, phía nhà phát hành không công bố chi triết, chỉ có thể dựa vào người chơi tự lần mò. Trong thời gian này, nhà phát hành mới chỉ công bố rằng cả khu thường lẫn Thần Chi Lĩnh Vực đều có hai vùng đất mới cấp 75 mà thôi.
Ở khu Thần Chi Lĩnh Vực, map mới theo thứ tự là Bán Đảo Tân Yển và hồ Chức Ngân.
Bán đảo Tân Yển nằm ở phía đông đại lục của Thần Chi Lĩnh Vực, vốn là đường ven biển kéo dài thành bán đảo, cốt truyện kể về cuộc đấu tranh vui buồn lẫn lộn của những hải tặc. Chủ thành của bán đảo Tân Yển là Tân Yển Thành, trong đó có một phó bản 5 người, một bản 50 người và 1 bản trăm người, BOSS hoang dã tên là tiên cá Rella. Bởi vì tư liệu được công bố không nhiều lắm, nghề và kỹ năng của Rella thế nào vẫn còn chưa biết được.
Một map khác là hồ Chức Ngân được gộp từ ba khu vực của Thần Chi Lĩnh Vực, tạo thành một bản đồ mới. Hồ Chức Ngân được cho là nơi nhỏ nhất trong sáu khu mới. Tại Thần Chi Lĩnh Vực đột nhiên xuất hiện một hồ nước ẩn chứa biết bao chuyện thần bí, nhưng đách ai trong Liên minh Chuyên nghiệp quan tâm cả.
Hồ Chức Ngân chỉ có một phó bản 5 người cùng với hai phó bản 20 người. BOSS hoang dã là Vệ Sĩ Ngân Hồ Frederica. Tuy vẫn chưa được giới thiệu nhiều, nhưng nhà phát hành đã tung ảnh chụp của Frederica, vừa nhìn là có thể đoán ngay được BOSS thuộc hệ Xạ Thủ.
Tư liệu hiện giờ cũng chỉ có nhiêu đó. Ngay cả câu lạc bộ cũng không thể chuẩn bị nếu chỉ với chừng ấy. Tất cả chỉ có thể nhìn chằm chằm vào lịch chờ từng ngày tới gần.
Hơn 10 giờ tối ngày 2 tháng 12, Vinh Quang tạm dừng hoạt động bắt đầu tiến hành cập nhật. Nhưng chút chuyện này làm sao ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của người chơi, tiệm net Hưng Hân kín hết chỗ, mà phần lớn toàn là người ôm ghế từ tối đến sáng thôi.
Những câu lạc bộ khác thì sao?
Tuyển thủ chuyên nghiệp cố không hiếu kỳ, mạnh ai nấy nghỉ ngơi. Nhưng tài khoản của các tuyển thủ đều được câu lạc bộ thu về, giao cho bên công hội và các nhân viên cày cấp.
Những nhân vật oai phong một cõi lúc này trông cực kỳ bình thường. Bởi vì trang bị tự chế trên người họ đều được gỡ xuống, các công hội cũng đã sắp xếp xong xuôi đội bảo hộ đảm bảo cho việc cày cấp được diễn ra thuận lợi.
Bảo hộ kiểu này thật sự rất quan trọng! Nhân vật chuyên nghiệp hiếm khi xuất hiện trong game, hấp dẫn người xem thì cũng thôi, lỡ bị người ta đánh lén mới là lớn chuyện ấy. Vốn online để luyện cấp, kết quả không tiến lại còn lùi, cấp không những không tăng mà còn bị chết mất bao nhiêu kinh nghiệm, đến lúc đấu loại cũng chẳng cần lên sân làm gì nữa.
Hưng Hân lại không có điều kiện tốt, không có chuyên gia cày thuê như mấy câu lạc bộ khác. Ai cũng tự thân vận động. Chẳng qua chiến đội Hưng Hân gây thù chuốc oán không ít trong Vinh Quang, vấn đề an toàn cũng phải xem xét cẩn thận. Nhân vật của họ dưới sự bảo hộ của công hội đã sớm tới phía Bắc của Thần Chi Lĩnh Vực.
Mà nơi này đúng như trong giới thiệu, mảnh đất ở Thần Chi Lĩnh Vực sắp được sáp nhập với Dãy Núi Liệt Bình. Đám người Diệp Tu có mặt ở đây đúng 0 giờ, từ nơi này thẳng tiến đến Dãy Núi Liệt Bình.
Diệp Tu dự định trực tiếp vào phó bản. Không thể nghi ngờ đây là một hành động vô cùng can đảm. Tuy quái nhỏ ở bản đồ rải rác từ cấp 71-75, nhưng trong phó bản thấp nhất đã là 75, chờ người chơi max cấp mới tới sau. Mà bên Hưng Hân, vì muốn an ổn, quyết tâm trực tiếp đi phó bản lệch tới 5 cấp để luyện level.
Thần Chi Lĩnh Vực chính là nơi gộp người chơi của mười khu. Sáu vùng đất mới ở Thần Chi Lĩnh Vực tất nhiên phải chịu áp lực lớn hơn khu thường. Lí do là vì diện tích Thần Chi Lĩnh Vực rất lớn, mỗi khu vực đều lớn gấp bội khu thường. Mà sáu vùng đất mới đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.