Edit: Tùm | Beta: Mei
“Bên phía Luân Hồi… hình như không ngăn được…” Mưu Đồ Bá Đạo thực sự để ý đến tình hình bên phía Luân Hồi, nhưng kết cục này cũng khiến Tưởng Du phải cẩn thận lựa lời một phen. Bởi theo suy nghĩ bình thường, Luân Hồi phải tấn công, Nghĩa Trảm và Việt Vân phòng thủ mới phải, nhưng rốt cuộc lại thành Luân Hồi bị gán mác “không ngăn được”. Từ phía tấn công trở thành “không ngăn được”, trừ quá yếu, Tưởng Du thực sự không tìm ra từ nào khác để hình dung.
“Haiz…” Trương Tân Kiệt thở dài thườn thượt. Biết Luân Hồi cùi thế, nãy hắn liều thêm tý, không cần để ý hướng di chuyển của họ thì ngon rồi. Có lẽ đến cuối họ cũng chẳng la liếm được gì đâu, là tại hắn cẩn thận quá, đâm ra tự rối loạn trận tuyến nhà mình.
Giờ có hối hận cũng đã muộn. Tiêu Thời Khâm dẫn theo hai công hội không phải đối thủ của Trương Tân Kiệt và Mưu Đồ Bá Đạo. Nhưng vẫn câu đó, đánh không lại thật, nhưng dốc sức phòng thủ câu giờ thì lại là một phạm trù khác với cao thủ chiến thuật như họ.
Mà hiện tại, công hội Luân Hồi đã bị đánh tan, Tiêu Thời Khâm lập tức rút lui về phía sau, hiển nhiên là muốn tập hợp với hai công hội mà Diệp Tu đang dẫn dắt, như thế Mưu Đồ Bá Đạo càng khó phá trận.
Tình cảnh này nhất thời gợi sự chú ý cho hội trưởng Luân Hồi – Tam Giới Lục Đạo. Gã lập tức dừng lại, sau khi ngâm cứu bỗng nói: “Bây giờ Mưu Đồ Bá Đạo tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/819152/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.