Kiếm Phong Sở Chỉ rốt cuộc cũng hiểu cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục là như thế nào. 
Để Quân Mạc Tiếu trốn thoát chẳng là gì, nhưng Quân Mạc Tiếu phá trận mà ra làm Kiếm Phong Sở Chỉ suy sụp cực độ. Lòng tin vừa bơm đầy trong giây lát xìu xuống không thấy tăm tích. 
Hóa ra thứ hành động gã cho là vô cùng vĩ đại thật ra chỉ như *beep* với người ta. Vượt lên chính mình cái con mẹ gì, đương lúc ATSM đã hoàn thành một chiến dịch vô vàn vĩ đại, không hay biết Quân Mạc Tiếu đã lẩn mất lúc nào, gã chậm, rốt cuộc vẫn là chậm. 
Ngón tay Kiếm Phong Sở Chỉ thẫn thờ buông thõng. 
Câm nín nửa ngày, gã chẳng còn tâm trạng gửi tin cho ai nữa, đến khi có người nhắn hỏi. 
Trận Bàn Tơ Xoắn Ốc, hai chữ Xoắn Ốc này hàm ý trận pháp phải luôn vận hành xoay quanh con mồi. Dù đối tượng bị bao vây không phản ứng gì, những người trong trận cũng phải tùy thời di chuyển, nhất là khi mục đích của Gia Vương Triều vốn là tiêu diệt kẻ trộm Noel xung quanh Quân Mạc Tiếu, trận pháp vì thế càng phải linh hoạt hơn nữa. 
Mãi không thấy chỉ huy nói gì, có đội viên đã PM sang hỏi. 
“Quân Mạc Tiếu thoát rồi.” Lúc Kiếm Phong Sở Chỉ gõ câu này, không cảm thấy xấu hổ, tâm trí lơ lửng tận chín tầng mây. 
“Hả?” 
Kiếm Phong Sở Chỉ lại nhắn thêm mấy câu nữa, để cho các đội viên co nhỏ phạm vi hoạt động, giám thị một vùng kỹ lưỡng. Tầm nhìn trong thành Tội Ác cũng không rộng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/818682/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.