*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lão đại, em tới thành Không Tích rồi nè.” Bánh Bao Xâm Lấn vừa đảo mắt đã sống lại ở chủ thành, vui vẻ gửi tin tức.
“Em “độc” đấy.” Diệp Tu trả lời.
“Nhưng em không có vũ khí, cũng không có tiền...” Bánh Bao Xâm Lấn tiếp lời.
“Em... thiệt độc ác, chờ lát nữa anh đến!” Diệp Tu nói.
“OK!” Bánh Bao Xâm Lấn còn phun cả tiếng Anh.
Diệp Tu không để Quân Mạc Tiếu về thẳng thành Không Tích, mà lại đi về phía Khe Núi Nhất Tuyến. Cả lũ đều logout ở Khe Núi Nhất Tuyến, thế nên sẽ gặp phải hoàn cảnh y như Bánh Bao Xâm Lấn. Tuy tin tưởng những người khác không đến mức giống cậu, ngơ ngơ mặc người bám đuôi mười mấy phút, nhưng dẫu sao vẫn gặp chút khó khăn.
Trên đường đến, bản thân Diệp Tu cũng phải cẩn thận trốn tránh bất kỳ người chơi nào, vào 8 giờ 30 phút, chợt xuất hiện tin nhắc bạn tốt đăng nhập, Diệp Tu mở ra xem, là Phong Sơ Yên Mộc của Tô Mộc Tranh.
“Ơ, người đâu cả rồi?” Tô Mộc Tranh gửi tin hỏi. Đường Nhu và Kiều Nhất Phàm không có mặt. Đường Nhu khẳng định không thể tới, mà Kiều Nhất Phàm còn chưa thấy đâu, liên lạc cũng không được.
“Hết cách rồi.” Diệp Tu gửi một emo bó tay.
“Vậy còn đánh được không?” Tô Mộc Tranh hỏi.
“Để coi sau, em ra khỏi Khe Núi Nhất Tuyến trước đi, cẩn thận xíu.” Diệp Tu nói.
Địa điểm Phong Sơ Yên Mộc đăng nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/818641/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.