Nhìn cấp độ đã biết ngay đám này đều từ các công hội lớn. Chẳng qua, từng này người thì không thể từ một lò mà ra được. Trong đó có bao nhiêu công hội? Một, hai, ba, hay hơn, hay tất cả? 
Bao nhiêu đi chăng nữa cũng không làm Diệp Tu ngạc nhiên. Hắn thừa hiểu tình trạng của các công hội lớn hiện giờ. Kỷ lục phó bản đều đã bị hắn thầu hết, kiềm chế tất cả sự bành trường thế lực của các công hội lớn trên khu 10. Đám công hội lớn lôi kéo không được nên buồn bực trong lòng. Với thói kiêu ngạo đã thành quen ấy, nào lại chịu khuất phục dễ dàng vậy được? 
Dù là về cảm xúc hay lợi ích, đã không thấy hy vọng trong việc tranh giành phó bản, thì chẳng thà diệt luôn cái thằng quấy rối ấy đi, lựa chọn này hết sức bình thường. 
“Tạm thời đừng ra khỏi thành, chúng ta đang bị theo dõi.” Diệp Tu gửi tin cho Đường Nhu trước, chỉ có cô nàng gà mờ thứ thiệt này là chưa từng nếm thử màn thảm sát trong trò chơi. 
“Hai người đang ở đâu?” Sau đó hỏi Tô Mộc Tranh và Kiều Nhất Phàm. 
“Đang trong Vùng Đất Lưu Lạc.” Tô Mộc Tranh đáp. 
“Đối phương không chỉ có từng này đâu, có thể còn có nhóm khác đến hỗ trợ truy đuổi đấy. Những người chơi cấp thấp không tham gia chiến đấu cũng thành tai mắt khắp nơi. Cứ đến chỗ nào vắng người đi. Sau đó chúng ta tìm cơ hội tập hợp.” Diệp Tu gửi tin. 
“Vâng, liên lạc vị trí sau.” Tô Mộc Tranh trả lời. 
“Bánh Bao, em đang ở đâu đấy?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-cao-thu/818599/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.