Chương trước
Chương sau
Xa Tiền Tử cũng không phỏng đoán thêm nữa. Kiệt Hi đại thần trứ danh luôn luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người, phỏng đoán dụng ý của Kiệt Hi đại thần thật có chút không biết tự lượng sức mình. Dù nguyên nhân có là gì đi nữa, Xa Tiền Tử cũng không chấp nhận được cái lý do “bởi vì yếu thế nên kéo bè đi trả thù” này. Gã không thể tưởng tượng nổi Kiệt Hi đại thần lại không có khí phách như vậy.
Sau khi hỏi Thiên Nam Tinh lúc nào cần những tài khoản này, Xa Tiền Tử không suy nghĩ nhiều, bắt tay vào đi tìm tài khoản.
Đêm Trắng Ngày Đen, quỷ kiếm sĩ, cấp 26.
Thiên Sứ Sa Ngã, thiện xạ, cấp 27.
Vân Tiêu, pháp sư chiến đấu, cấp 26.
Tro Nguyệt, thích khách, cấp 25.
Diệp Lạc Ô Đề, ma đạo học giả, cấp 26.
Ngày thứ hai, Xa Tiền Tử dựa vào yêu cầu tìm đủ năm tài khoản, đều là những nhân vật từ cấp 25 trở lên, trong đống “tài khoản 0” cũng được coi là khá cao.
Người tới lấy thẻ tài khoản là một thiếu niên, gầy ốm nhỏ bé, dáng vẻ rụt rè. Xa Tiền Tử lại chẳng hề nghi ngờ thân phận của người này, lúc đi đưa thẻ tài khoản còn mang theo cuốn sổ kia.
Thiếu niên nọ chưa từng xuất hiện trên sàn đấu chính thức của Liên minh Vinh Quang, thế nhưng đem so với một vài tuyển thủ Liên minh thì danh tiếng không hề nhỏ, mà với loại fan cuồng Vi Thảo như Xa Tiền Tử thì lại càng quen thuộc.
Thiếu niên tên Cao Anh Kiệt, là người được Vi Thảo bồi dưỡng, nghe nói sẽ trở thành người kế thừa Vương Bất Lưu Hành của Vương Kiệt Hi. Cũng vì vậy mà hiện tại cậu ta đang luyện tập sử dụng nhân vật ma đạo học giả. Xa Tiền Tử những tưởng rằng Kiệt Hi đại thần muốn nhân vật ma đạo học giả nọ, nhưng giờ nghĩ lại thì có vẻ là cho Cao Anh Kiệt.
Xa Tiền Tử đứng trước mặt Cao Anh Kiệt lại không có cảm giác lo sợ như khi đối diện Vương Kiệt Hi, còn Cao Anh Kiệt đứng ở đó lại có chút cẩn trọng, hết nhìn trái lại nhìn phải.
Xa Tiền Tử cầm năm thẻ tài khoản đưa cho Cao Anh Kiệt, sau đó lấy cuốn sổ ra: “Tiểu Kiệt ký cho anh cái tên đi!”
“A!” Cao Anh Kiệt vừa cầm thẻ tài khoản xong liền như muốn chuồn mất, nghe được yêu cầu của Xa Tiền Tử, nhất thời chẳng biết nên phản ứng thế nào cho phải, mặt đỏ bừng, thực hiển nhiên, cậu không có bất kì kinh nghiệm nào trong chuyện này.
Sau khi nhận lấy sổ tay từ Xa Tiền Tử, Cao Anh Kiệt viết đầy đủ tên mình lên đó, lúc ký tên tay còn run run, chữ ký cuối cùng có đôi chỗ xiêu vẹo.
“Cảm ơn...” Cao Anh Kiệt cuống quít trả lại sổ cho Xa Tiền Tử xong liền bỏ chạy, một tiếng “Cảm ơn” này cũng không biết là vì thẻ tài khoản hay vì sự ủng hộ của Xa Tiền Tử đối với mình.
Sau đó Xa Tiền Tử vào trò chơi. Năm nhân vật này gã đều đã thêm bạn tốt, thậm chí đứng ở chỗ nào gã cũng biết, lúc này đang định xem thử tài khoản dùng để làm gì, kết quả đợi nửa ngày vẫn không thấy xuất hiện. Xa Tiền Tử cũng không phải người sắt, tối qua đã thức cả đêm, hôm nay lại phải chờ Cao Anh Kiệt tới lấy thẻ tài khoản, còn chưa được ngủ, cuối cùng đành đi nghỉ ngơi.
Lúc này tại khu 10, đám quần chúng có cấp bậc cao nhất rốt cuộc đã lên tới 30 vào tối qua. Kỹ năng mới, trang bị mới, ưu thế về thực lực cũng tăng lên. Hơn nữa từ cấp 30 bắt đầu có thay đổi lớn: xuất hiện bộ đồ dành riêng cho mỗi nghề. Trang phục chức nghiệp thông thường sẽ tăng một chút điểm kỹ năng hoặc uy lực, lúc này nếu bận đủ cả bộ thì sẽ có thêm thuộc tính kèm theo, thực lực cũng sẽ được tăng lên đến một mức nhất định. Bắt đầu từ cấp 30, không thể chỉ dựa vào mỗi vũ khí mà quyết định mạnh yếu, nhân vật bận đủ bộ hoàn toàn khác xa với nhân vật bận thiếu.
Tuy rằng trang bị có đẳng cấp thấp chỉ dùng được một thời gian, nhưng với các công hội muốn cướp kỷ lục, đội tinh anh nhất vẫn phải cam đoan giữ vững năng lực chiến đấu ở mức tiêu chuẩn, loại trang bị này tất phải cần.
Nói đến kỷ lục, mỗi công hội lớn đều theo dõi phó bản Mai Cốt Chi Địa đến tận thời khắc cuối cùng. Lam Hà và Dạ Độ Hàn Đàm có quan hệ bạn tốt với Quân Mạc Tiếu, đều biết Quân Mạc Tiếu đã lên cấp 28 trong đêm qua, lúc này không thể đi đánh Mai Cốt Chi Địa phá kỷ lục được nữa rồi. Nếu bảo Gia Vương Triều có chút kiêng dè Quân Mạc Tiếu, không dám tranh kỷ lục với hắn lần nữa thì lẽ ra giờ có thể yên tâm ra tay rồi. Mà đến tận giờ kỷ lục ở Mai Cốt Chi Địa vẫn không đổi, ấy thể hiện rõ rằng, cao thủ đánh thuê cho Gia Vương Triều rốt cuộc đã bị Quân Mạc Tiếu áp chế. Kỷ lục của khu 10 vẫn do Quân Mạc Tiếu định đoạt.
Lam Hà và Dạ Độ Hàn Đàm có thẳng tên Quân Mạc Tiếu trong danh sách bạn tốt, những hội trưởng của mấy công hội lớn khác cũng có cách dò tin tức của riêng mình, dí mắt dòm Mai Cốt Chi Địa cả ngày, vẫn không thấy kỷ lục thay đổi. Mãi cho đến rạng sáng, số lần đánh phó bản lại đổi mới, mọi người canh chừng một hai tiếng cuối cùng, rốt cuộc xác nhận phán đoán xong, ngay lập tức, Quân Mạc Tiếu chính thức được các công hội lớn xướng tên, chuẩn bị ra tay giành về.
Lam Hà bên này xem như đã tranh thủ được cơ hội. Khoan bàn đến chuyện cậu cùng Quân Mạc Tiếu hợp tác sớm nhất, mà một đội của Quân Mạc Tiếu hôm nay vẫn còn mang tên người của Lam Khê Các kìa, huống chi lần trước đã sớm mở lời, lần này liền thuận miệng đưa đẩy: “Người anh em, chuyện lần trước, ông cảm thấy thế nào?”
“Để tui suy nghĩ chút đã!” Diệp Tu trả lời.
“Ha ha, chắc ông anh cũng hiểu mà! Hiện tại mỗi công hội đều biết sự lợi hại của ông, nhưng ông cứ bán mình làm công như thế, trên bảng kỷ lục sẽ toàn tên ông, thể diện  của những công hội lớn cũng không thể tốt nổi. Đến cuối cùng tên tuổi vẻ vang vẫn là Quân Mạc Tiếu, mà không phải các công hội, tui nghĩ không có công hội nào muốn thế đâu. Về phần ông anh, tui nghĩ cũng không phải cầu danh lợi đâu nhỉ?” Lam Hà ngược lại phân tích rõ ràng.
“Ừ, ông nói cũng đúng, có lẽ tui không nên dùng tài khoản chính để đánh.” Diệp Tu trả lời.
“A...” Lam Hà nghe xong ngẩn ra. Không cần dùng tài khoản chính, không sai, đây mới là tinh thần đánh thuê chuyên nghiệp. Kỳ thực, các công hội tìm người đánh thuê lại càng thích những vị cao thủ như vậy. Trường hợp trực tiếp dùng tài khoản đi làm công như Quân Mạc Tiếu đương nhiên cũng khá bình thường, thế nhưng phá hộ kỷ lục như hắn thì trước giờ chưa từng có. Nói thẳng ra,  bất kỳ công hội lớn nào đều có thể lấy ra vài vị cao thủ xông pha bảng kỷ lục, căn bản chưa có ai như Quân Mạc Tiếu, vừa ra tay đã nâng kỷ lục do đội ngũ tinh anh nhà người ta lên tận vài phút.
“Người anh em, không lẽ ông tính...” Lam Hà thăm dò.
“Nên mới bảo tui còn đang suy nghĩ!” Diệp Tu đáp.
“Vậy phải cho tui câu trả lời thuyết phục của ông trước tiên nha...” Lam Hà bất đắc dĩ, nhất thời chẳng biết phải nói thế nào.
Cùng lúc, Dạ Độ Hàn Đàm cũng có phân tích giống Lam Hà, chỉ là không ngỏ lời như Lam Hà, nên bấy giờ mới có lời hứa đãi ngộ mua đứt đầy xa hoa, Diệp Tu lại đáp “cần suy nghĩ” như cũ.
Ngoài ra còn có mấy lời mời xin kết bạn loạn hết cả lên, vừa thêm bạn liền nhìn thấy đều là người của các công hội lớn, có hơn nửa số trên 20 công hội được bồi dưỡng bởi các đội ngũ trong Liên minh Vinh Quang đến bàn chuyện cùng Diệp Tu, mỗi lần Diệp Tu đều trả lời “suy nghĩ”, tuy vậy vẫn chưa hề thấy người của Trung Thảo Đường.
Làm thế nào đây?
Diệp Tu do dự. Hắn bảo “suy nghĩ” không có nghĩa là từ chối, hắn thực sự vẫn đang suy nghĩ, mọi chuyện tiến triển không thuận lợi như hắn dự tính, tuy tất cả những rối loạn do Lưu Hạo mang tới rốt cuộc đã lắng xuống, nhưng vẫn để lại không ít phiền phức. Chẳng hạn như, hai người Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn hiện tại cũng nhận được tin nhắn quấy rầy... Nếu không phải do Lưu Hạo quấy rối, Diệp Tu cần gì phải kéo cả lũ đi bán mình làm công thế này?
Bởi vì mọi người đều bị bom thư, tiến độ đánh phó bản lần này chậm hẳn đi. Khi đã lên cấp 28 cả rồi, bọn họ sẽ đánh một phó bản mới dành cho cấp 28-30: Vùng Đất Lưu Lạc.
Phó bản mới tất nhiên sẽ có bản đồ mới, bản đồ đương nhiên cũng tên là Vùng Đất Lưu Lạc. Theo miêu tả của Vinh Quang, đây là nơi tụ tập của một đám người lưu lạc vô gia cư, họ ủng hộ kẻ mạnh, chỉ kẻ mạnh mới là vua. Các loại quái trong khu luyện cấp cũng là những kẻ lang thang muôn hình muôn vẻ. Còn phó bản Vùng Đất Lưu Lạc, theo miêu tả, đây là nơi tập hợp của đám lưu manh và du côn mạnh nhất trong Vùng Đất Lưu Lạc.
Kỷ lục của phó bản Vùng Đất Lưu Lạc vừa mới đổi sáng nay. Hiện tại đang nằm trong tay của Lam Khê Các. Tổ đội tinh anh của Lam Khê Các không thể nghi ngờ đều đã lên cấp 30, được trang bị vũ khí tím và bận đủ đồ chức nghiệp, nhìn thành tích này, Diệp Tu cảm thấy đội ngũ cấp 28 của mình muốn đột phá cần phải tính toán kỹ lưỡng hơn. Trong đội lúc này, Điền Thất và Nguyệt Trung Miên đã quen với phó bản này, kỹ thuật lại quá thiếu; Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn có kỹ thuật, nhưng lại mới phá bản lần đầu, rất xa lạ.
Hơn 2 giờ, miễn cưỡng đánh xong 3 lần. Số lần đánh bản của Vùng Đất Lưu Lạc chỉ có 3. Mọi người tập trung bên ngoài phó bản, chuẩn bị đánh Mai Cốt Chi Địa một lúc. Tuy rằng đẳng cấp đã vượt trội, nhưng tiểu quái trong phó bản vẫn là quái tinh anh, hơn nữa qua cửa phó bản còn được thưởng thêm, kiếm được kinh nghiệm vẫn nhanh hơn so đánh quái ở khu luyện cấp Vùng Đất Lưu Lạc.
Tại Mai Cốt Chi Địa, có một đội năm người cũng vừa đánh kỷ lục phó bản cách đây không lâu. Đội ngũ do Đêm Trắng Ngày Đen, Thiên Sứ Sa Ngã, Vân Tiêu, Tro Nguyệt và Diệp Lạc Ô Đề tạo thành. Sau khi đánh xong bốn lần, vẻ mặt của cả năm đều có chút xấu hổ. Đừng nói là kỷ lục đầu bảng, thành tích của họ còn thua xa hạng ba.
Tuy chức nghiệp của họ chưa đạt tới giới hạn cấp 27 của Mai Cốt Chi Địa, nhưng cấp 25 không khác biệt mấy so với cấp 27, lấy tiêu chuẩn chuyên nghiệp của họ, lại tạo nên thành tích kỷ lục có mức chênh lệch lớn như vậy, thực sự chẳng biết nói sao.
Năm người đều cảm thấy kinh sợ, tất cả đã nỗ lực hết sức rồi, vậy mà thành tích vẫn như cũ. Nhân vật của họ tuy không được trang bị đầy đủ, nhưng ai cũng có vũ khí tím cấp 25. Chính đại thần bảo cần tài khoản, tuy ban đầu chỉ là những tài khoản 0 được trang bị bình thường, nhưng Xa Tiền Tử cũng có lòng phát cho mỗi người một thanh vũ khí tím.
“Đội trưởng...” Một trong năm người quay đầu lại nhìn về phía sau, Vương Kiệt Hi của chiến đội Vi Thảo.
“Đánh không tệ.” Vương Kiệt Hi nói.
Năm người đưa mắt nhìn nhau, chẳng biết đội trưởng đại nhân có phải đang mỉa mai hay không.
“Còn kém kỷ lục rất xa mà...” Cao Anh Kiệt vô cùng xấu hổ nói.
“Đấy là vì đấu pháp của mọi người không đúng.” Vương Kiệt Hi nói.
Năm người lại ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không hề có thao tác sai lệch nào, vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu.
“Có thể đánh ra được kỷ lục như thế, nhất định phải có đấu pháp mới.” Vương Kiệt Hi nói.
“A? Vậy chúng ta nghiên cứu một chút?” Một người đáp.
“Cậu không phải đang đùa chứ? Thời gian của cậu là dành cho việc này sao?” Vương Kiệt Hi nói.
“Vậy...”
“Đi tìm Quân Mạc Tiếu.” Vương Kiệt Hi dứt khoát.
“Sau đó thì sao?”
“Giết hắn một lần, rồi nghỉ ngơi sớm chút. Đây sẽ là một trong những nội dung luyện tập chủ yếu của mấy cậu sau này.” Vương Kiệt Hi nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.