Trợ thủ mặt xám mày tro kéo Phiền Châu đứng dậy, Phiền Châu phát hiện dưới đùi đau nhức, cúi đầu vừa nhìn, trên đùi cắm một mảnh nhỏ gạch men sứ không biết từ đâu bay tới.
Phiền Châu rút mảnh nhỏ ném bỏ, xem thường miệng vết thương đổ máu, đi tới bên cạnh trâu đầu đàn, đá đá lão trâu nằm giả chết:
- Bọn hắn có nói vì sao phải tìm Tần Nghiễn An hay không?
Lão trâu da dày thịt béo, bị gần gũi đánh bay cũng có chút gánh không được, khập khiễng đứng lên, ánh mắt chột dạ bay loạn:
- Chưa nói, chỉ hỏi ông chủ căn cứ Vinh thị có phải gọi là Tần Nghiễn An hay không, tôi đã nói ông chủ của chúng ta không gọi tên này.
Phiền Châu sờ cằm, ánh mắt phức tạp:
- Ba ngày trước bọn hắn tìm tới căn cứ, chính là vì tìm kiếm Tần Nghiễn An?
Lão trâu cứng ngắc xoay đầu, không nhìn Phiền Châu.
Ngày đó Phiền Châu không ở trong căn cứ, hắn dẫn người đi ra ngoài thu thập tài liệu, ngày hôm sau trở lại căn cứ mới biết được có hai chiếc xe tìm tới căn cứ, bị đàn trâu ngăn cản, đồng thời biết còn có tường vây trống rỗng xuất hiện, đàn trâu dị hóa đụng tường vây suốt nửa giờ cũng không thể đụng sụp.
Phiền Châu đối với hai chiếc xe không có hứng thú, nhưng phi thường hứng thú với tường vây bị đàn trâu đụng nửa giờ cũng không sụp. Căn cứ của bọn họ còn chưa có tường vây đâu, kiến tạo sư thật sự lợi hại như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-cau-xam-nhap/3032322/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.