- Tôi có thể ở lại chỗ này sao? Tôi nghĩ bồi bọn họ.
Ôn Tiêu hỏi Quý Hủ, nàng muốn bồi bọn họ vượt qua thời kỳ toàn dị thái mới thôi.
Quý Hủ nghĩ nghĩ, không có cự tuyệt.
Thời kỳ toàn dị thái, ý thức nhân loại tuy rằng yếu ớt, nhưng đối với thanh âm người trọng yếu cùng ngôn ngữ vẫn là có phản ứng, làm bạn có lẽ thật có thể đề cao khả năng sống sót cho toàn dị thái.
Ôn Tiêu chần chờ:
- Vậy chìa khóa..
Quý Hủ cự tuyệt:
- Chìa khóa không thể cho cô, chìa khóa đều giao cho quản lý viên bảo quản.
Mà quản lý viên cũng không có chút quan hệ gì với toàn dị thái, để tránh xử trí theo cảm tính xảy ra vấn đề.
Quý Hủ cũng nói rõ ràng với Ôn Tiêu, trong lúc bồi hộ xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, đều do chính nàng phụ trách, dù sao toàn dị thái nguy hiểm cùng khó thể khống chế, điều này là việc mà ai cũng biết.
Ôn Tiêu đáp ứng, quay về lấy nệm cùng mền, liền canh giữ ở giữa hai phòng bị niêm phong.
Có Ôn Tiêu dỗ dành cùng cổ vũ, hai toàn dị thái rốt cục an tĩnh lại, phản ứng của bọn họ làm cho mọi người nhìn thấy được hi vọng.
Mọi người sớm hay muộn sẽ có một ngày phải tiến vào nơi này, nếu có thân nhân bạn bè kéo bọn họ một phen, bọn họ có thể nhanh chóng thoát ra khỏi vực sâu toàn dị thái.
Chứng kiến hiệu quả rõ ràng như vậy, Quý Hủ ở bên trong tầng thứ ba xây một loạt phòng đơn đối diện phòng giam, phương tiện cho người bồi hộ ở lại, không cần nằm ở hành lang trống rỗng.
Quý Hủ đã đem những gì cần làm đều làm, chỉ hi vọng ngày sau trấn Bạch Loan sẽ có càng nhiều hoàn mỹ dị thái, đó mới là cỗ lực lượng cường đại không thể khinh thường.
Đến lúc đó bọn họ không cần tiếp tục lo lắng trình độ dị hóa, khi chiến đấu phải sợ đầu sợ đuôi, năng lực dị hóa hoàn toàn thuộc về bọn họ, trong chiến đấu cũng có thể phát huy ra chiến lực cực mạnh.
Tuyển chọn quản lý viên cũng thật trọng yếu, nhưng còn không chỉ chọn một người. Quý Hủ quyết định mỗi căn cứ lựa chọn một người, nhất định là người đáng tín nhiệm, bảo đảm chắc chắn an toàn.
Như vậy tin tức xây dựng chỗ ở cho toàn dị thái cần phải công bố cho toàn bộ trấn Bạch Loan.
Tin tức này nếu hoạt động tốt, có thể làm cho trấn Bạch Loan hấp thu càng nhiều dị hóa nhân, vốn là dị hóa nhân của căn cứ cũng sẽ càng an tâm, cũng có lòng trung thành, khi chiến đấu cũng không cần có nỗi lo về sau.
Cho dù bọn họ trở thành toàn dị thái cũng không nhất định sẽ biến thành quái vật, chỉ cần vượt qua giai đoạn này, sẽ trở nên càng mạnh.
Quý Hủ đem chuyện này giao cho Lương Sóc đi làm.
Biết được Quý Hủ vừa trở về liền xây dựng ra nơi ở cho toàn dị thái, Lương Sóc vô cùng rung động, dù sao chính hắn cũng là dị hóa nhân, sớm hay muộn sẽ tiến vào toàn dị thái, có được đường rút quân như vậy hắn cũng không còn gì để lo lắng.
Quý Hủ mang theo tiểu đọa biến thú về nhà, trước khi xây dựng xong tòa thành dời vào ở, hắn còn phải tiếp tục ở lại căn cứ, bằng không hắn cùng tiểu đọa biến thú cũng không biết đi đâu.
Ngày mai có thể lên núi xem xét địa hình, chuẩn bị xây tòa thành.
Trước khi về nhà hắn đi nhà dì Thu gặp Tần U cùng Bố tể, Tần U là Quý Hủ đặt tên chính thức cho tiểu Ô Ô, bởi vì cần chiếu cố tiểu đọa biến thú, Quý Hủ không có phương tiện đem hai nhi đồng đón về nhà.
Bố tể khó được không quấn quýt lấy hắn, chứng kiến hắn liền lẫn mất thật xa, hoàn toàn không dám tới gần.
Tiểu Ô Ô lại hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm, ôm lấy chân Quý Hủ muốn ôm ôm.
Chân khí xa lạ vừa tới gần, tiểu đọa biến thú liền có động tĩnh, giãy dụa bò ra, bị Quý Hủ đè xuống lại dỗ tiểu Ô Ô vài câu, vội vàng rời nhà dì Thu.
Phản ứng của hắn làm dì Thu cùng Trương thúc lo lắng, dì Thu đi dỗ tiểu Ô Ô, Trương thúc đuổi theo.
Quý Hủ cũng không giấu diếm đem tình huống hiện tại của Tần Nghiễn An nói với Trương thúc, tiểu đọa biến thú thật không ổn định, không thể bị kích thích, Quý Hủ chỉ có thể mọi sự đều đem tiểu đọa biến thú đặt lên trước nhất.
Biết Quý Hủ không có việc gì, Trương thúc cũng yên lòng.
Khi tiểu đọa biến thú ở chung với Quý Hủ đều thật biết điều.
Hai đêm nay nó đều cùng Quý Hủ ôm nhau ngủ, thay vì nói là Quý Hủ nhìn chằm chằm nó, chi bằng nói nó coi chừng Quý Hủ, tựa như cự long coi chừng bảo tàng, một tấc cũng không rời.
Xe tải cũng đã chuẩn bị xong, bốn chiếc xe Quý Hủ lái ra từ tầng ngầm, nguồn năng lượng không cải trang, vẫn dùng xăng như trước.
Vì thuận lợi chạy tới Thanh Giang thị, ngay cả dung dịch phòng chống rét Quý Hủ cũng mang đi ra.
Trừ bỏ bán đi bốn xe tải, còn cần lái xe mang người về, như vậy ít nhất phái đi năm người.
Trì Ánh, Trình Mạch, Mạnh Bắc Trạch đi tặng xe, Mạnh Trọng cũng muốn đi theo hỗ trợ nhưng bị Quý Hủ cản lại nói là có việc khác cần giao cho hắn làm.
Quý Hủ gọi Phạm Lâm cùng Thu Quân Văn đi lái xe, năm người năm xe.
Quý Hủ mang người đi Tĩnh Lâm sơn.
Diện tích Tĩnh Lâm sơn không nhỏ, dưới sườn núi độ dốc hòa hoãn, càng lên cao thế núi càng dựng đứng, khắp núi đều là rừng rậm cỏ dại.
Đoàn người một bên lên núi một bên rửa sạch cỏ dại cùng tuyết đọng.
Tĩnh Lâm sơn từng được khai phát qua, là một cảnh khu miễn phí, thường xuyên có người tới leo núi, trên núi có bậc thang quanh co khúc khuỷu, đi thẳng đỉnh núi.
Chỗ cao nhất đỉnh núi khá bằng phẳng, mặt trên bao trùm tuyết đọng thật dày, cần rửa sạch sẽ mới có thể đem tòa thành an toàn phóng xuất ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]