Chương trước
Chương sau
Dưới lòng đất toàn bộ kén thiêu thân đều biến thành kén khô, hai thiêu thân vương đều bị tiêu diệt, ngay cả năng lượng nguyên dưới lòng đất đều bị đọa biến thú cắn nuốt, từ nay về sau sẽ không còn xuất hiện con thiêu thân vương thứ ba.

Đọa biến thú ngửa mặt lên trời gào thét, Quý Hủ giống như bị một đoàn năng lượng bao trùm, ngăn cách tiếng hô mang tới ảnh hưởng, dù vậy hắn vẫn cảm thấy màng tai phồng lên, đại não ông ông đau đớn.

Đọa biến thú mang theo Quý Hủ đáp xuống chỗ xe tải rơi xuống dưới lòng đất, đặt Quý Hủ đứng ở một nơi bằng phẳng, bắt lấy xa tải kéo lên, sau đó cũng đem xe thiết giáp bị lật nghiêng lật thẳng lại, làm xong nó thu nhỏ bay hướng Quý Hủ.

Quý Hủ một tay ôm lấy tiểu tử kia, tiểu đọa biến thú kích động củng củng hắn, có vẻ vô cùng hưng phấn.

Quý Hủ cũng thật cao hứng, biết Tần Nghiễn An có thể khôi phục lại hình người, không còn tin tức nào tốt hơn tin tức này.

Tiểu đọa biến thú hoan cởi nhảy nhót, tính cách giữa hình thú cùng hình người khác biệt, khi ở hình thú hoàn toàn là dựa theo yêu thích của mình, cùng Quý Hủ hôn nhẹ thiếp thiếp.

Quý Hủ ôm tiểu đọa biến thú chơi hôn nhẹ một trận mới rốt cục làm yên lòng tiểu tử đang phấn khởi kia, thuận tiện đem nó nhét vào trong ba lô trước ngực.

Quý Hủ đi tới chỗ xe tải nhìn vào bên trong, thấy Trì Ánh cuộn tròn nơi chỗ ngồi, bất tỉnh nhân sự.

Quý Hủ nhìn qua xe thiết giáp, đám người Chung Vị Tông đều bất tỉnh nhân sự, Quý Hủ liền ý thức được dụng ý tiếng gào thét của tiểu đọa biến thú, nó là trực tiếp đem mọi người chấn bất tỉnh, như vậy sẽ không có người nhìn thấy tư thế oai hùng của nó.

Quý Hủ vỗ xe thiết giáp muốn kêu tỉnh người bên trong.

Trước hết tỉnh lại là Chung Vị Tông, hắn còn có chút mơ hồ, không rõ mình đang ở chỗ nào, phản ứng vài giây mới nhớ lại bọn họ đang ở trong Tinh hồng chi địa, nghiêng đầu nhìn thấy Quý Hủ ngoài cửa xe Chung Vị Tông hoảng hồn, vội vàng hạ cửa kính xe.

- Cậu thế nào rồi? Có bị thương không?

Biểu tình Quý Hủ thật thoải mái:

- Tôi không sao, đã giải quyết xong thiêu thân vương, kén thiêu thân dưới lòng đất cũng đều bị diệt, vì phòng ngừa vạn nhất công tác giải quyết hậu quả giao cho các anh, tôi đi xem nên xây thông đạo từ nơi nào mới có thể càng nhanh càng an toàn hơn.

Quý Hủ leo lên xe tải, kêu tỉnh Trì Ánh, tiếp tục giết chết thiêu thân bị giam trong phòng lái, số lượng không ít, Quý Hủ giết phiền liền đem đọa biến thú đặt lên chỗ tay lái.

- Rít gào một tiếng, đem đám quỷ đồ vật này toàn bộ hù chết.

Tiểu đọa biến thú:

- Ngao ô..

Đừng nhìn tiểu tử kia hình thể không lớn, lực chấn nhiếp lại không nhỏ, thiêu thân còn bồi hồi trong phòng lái toàn bộ đều thoát ra khỏi cửa kính xe, trong phòng lái rốt cục thanh tịnh.

Đóng lại cửa xe, Quý Hủ nhét tiểu đọa biến thú vào trong bao.

Trì Ánh còn choáng váng:

- Lão Tần tỉnh?

Quý Hủ:

- Mới vừa tỉnh, lái xe đi đường chính nhìn xem.

Trì Ánh theo lời lái xe, tiểu đọa biến thú đã thức tỉnh có chút không ngồi yên, bò ra khỏi bao, ngồi trên vai Quý Hủ chốc lát thấy phía sau toa xe có lối ra vào, phịch cánh dơi bay vào bên trong.

Quý Hủ nhìn thoáng qua cũng không để ý, toa xe tính cả trần xe cùng phòng ngủ là một không gian toàn bộ phong bế, tiểu đọa biến thú sẽ không chạy ra ngoài.

Quý Hủ làm cho Trì Ánh lái dọc theo đường chính một lần, mặt đất trung tâm thành phố tổn hại nghiêm trọng, cần xây thông đạo còn phải trước tiên đem mặt đất điền bình.. hoặc là trực tiếp xây cầu vượt?

Hắn biết rõ dưới lòng đất cơ hồ đều bị kén thiêu thân đục rỗng, nếu đem thông đạo xây bên trên sớm muộn sẽ áp đổ.

Thiêu thân vương cùng kén thiêu thân bị diệt, không có nghĩa trong này liền an toàn, vẫn còn có vô số thiêu thân chờ bọn họ, nhiều lần xe tải giống như bị dính chặt, hành động khó khăn.

Mỗi khi tới lúc đó, Quý Hủ lại phải ném thạch anh rửa sạch chúng nó.

Quý Hủ chui vào trong toa xe tìm tiểu đọa biến thú, sau đó ở bên ngoài phòng ngủ trên trần xe nhặt được một con tiểu đọa biến thú đang ngủ say.

Quý Hủ dở khóc dở cười đem nó nhét vào trong bao.

Hắn quay lại ghế phụ, chìm vào ý thức hải sửa chữa thông đạo đã xây dựng xong.

Hiện giờ không còn thiêu thân vương uy hiếp, cho dù thời gian qua thông đạo có dài cũng không có nguy hiểm, chỉ hao phí càng nhiều tinh thần năng lượng xây dựng thông đạo của Quý Hủ mà thôi.

Năng lượng tinh thần trước kia nếu muốn xây dựng trăm thước tường thành của Kinh Lĩnh đại thành cho dù là Quý Hủ cũng phải hao tốn ít nhất thời gian một tháng xây dựng, chỉ cần xây dựng hoàn thành là có thể trực tiếp thả xuống tường thành thật thể.

Hiện tại chỉ cần Quý Hủ nguyện ý, chỉ cần vài ngày là có thể xây dựng ra trăm thước tường thành Kinh Lĩnh đại thành, thông đạo nho nhỏ của Tinh hồng chi địa càng không cần phải nói.

Vì phòng ngừa vạn nhất, Quý Hủ xây dựng xong thông đạo lại xây dựng một trăm thước tường thành đại thành, chưa chắc sẽ dùng cho Kinh Lĩnh đại thành, ở phía tây vực sâu xây dựng thêm một tòa đại thành, cũng không phải là không được.

Kinh Lĩnh đại thành nằm thiên về hướng đông quá xa, muốn đem người sống sót trong cả nước tụ tập trong Kinh Lĩnh là một chuyện không thể nào.

Bọn họ một đường từ Hải Tân thị đi tới đây, gặp bao nhiêu gian nan hiểm trở, nếu không có đọa biến thú đi theo bọn họ cũng đừng hòng còn sống nhìn thấy được vực sâu kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.