Chương trước
Chương sau
Quái vật bị nhốt trong hộp niêm phong đang nổi điên đột nhiên an tĩnh lại, không tiếp tục liều mạng va chạm, chỉ nghe tiếng kêu rên thống khổ truyền ra ngoài.

Không ai biết nó ở bên trong hộp niêm phong đã trải qua cái gì, tựa như không ai biết nam nhân anh tuấn kia đang làm chuyện gì đó.

Người bên ngoài chỉ nhìn thấy nam nhân đứng trên đỉnh hộp niêm phong, giống như không có làm chuyện gì, thực tế hắn cũng không nhàn rỗi, tiếng kêu rên của quái vật chính là chứng minh tốt nhất.

Mọi người nhìn thanh niên, cho tới khi tiếng kêu rên của quái vật hoàn toàn biến mất.

Thanh niên thu hai cánh, nhảy xuống, thản nhiên đảo mắt nhìn qua, mọi người nhất thời dựng đứng tóc gáy, cảm giác phát lạnh còn hơn lúc đối diện quái vật khổng lồ kia.

Hoa Đồng được người nâng đỡ đi hướng hai người:

- Đa tạ hai vị xuất thủ tương trợ, không biết xưng hô như thế nào?

Tần Nghiễn An vừa mới đoạt lấy năng lượng bổn nguyên của quái vật, còn đang sửa sang tiêu hóa, quanh thân vờn lên uy hiếp khủng bố lạnh cứng như băng, không muốn để ý người.

- Vị này chính là đại ca của tôi..

- Bạn trai.

Cảm xúc của nam nhân đang bị ảnh hưởng, đối với xưng hô "đại ca" rất không hài lòng, lạnh băng uốn nắn:



- Là bạn trai.

Quý Hủ nắm ngón tay của nam nhân nhéo nhéo, làm yên lòng hắn.

Đành phải giới thiệu một lần nữa:

- Vị này chính là bạn trai của tôi, Tần Nghiễn An, tôi là Quý Hủ.

Tầm mắt Hoa Đồng qua lại trên thân hai người, nghe được tên Quý Hủ, chủ động vươn tay:

- Cửu ngưỡng đại danh, tôi là thống lĩnh quân trú đóng ngoại thành Hoa Đồng.

Người bên dưới có lẽ không biết Quý Hủ là ai, người có chức vị tương đối cao đều biết Quý Hủ, mặt trên không ít vì Quý Hủ mà phát sinh tranh chấp.

Quý Hủ vừa muốn bắt tay, đã bị nam nhân lạnh lùng liếc qua, ý tứ thật rõ ràng: Anh không có bạn trai sao? Tại sao phải đụng chạm bạn trai của người khác?

Quý Hủ:

* * *

Hoa Đồng tuôn mồ hôi lạnh:

* * *

Vậy thì thật không có.

Quý Hủ bất đắc dĩ thu tay về, bạn trai cảm xúc không đúng không thể gây ra, phải cẩn thận dỗ dành.

Hoa Đồng nghe nói Quý Hủ là một vị kiến tạo sư phi thường cường đại, thông đạo ở Tinh hồng chi địa đã mở ra, do Quý Hủ một tay tạo thành, thậm chí giải quyết thiêu thân vương cũng là bút tích của hắn. ngôn tình hoàn

Cho dù không có lời tiên đoán của Bồ Ký Hạ, Quý Hủ cũng là một vị nhân tài hiếm có.

Làm cho Hoa Đồng khó hiểu chính là, bên cạnh Quý Hủ lại có dị hóa nhân cường đại như vậy, vì sao chưa từng nghe ai nhắc tới qua?



Có thể thoải mái đem con quái vật vực sâu khổng lồ đá như quả cầu, cũng không phải là ai cũng có thể làm được, cho dù là hoàn mỹ dị thái cũng chưa chắc có thực lực như vậy.

Hoa Đồng nhìn qua hộp niêm phong:

- Con quái vật kia như thế nào?

Quý Hủ thản nhiên siết chặt ngón tay nam nhân:

- Không rõ ràng lắm, tôi cũng không thấy được, có lẽ tự mình đụng chết mình rồi chứ?

Hoa Đồng:

* * *

Lời này nói ra chính anh tin sao?

Quý Hủ cùng Hoa Đồng nhìn nhau vài giây, đi tới chỗ hộp niêm phong:

- Mở ra nhìn xem sẽ biết.

Hoa Đồng ngăn cản:

- Nếu như có thể nhốt được nó, vẫn tiếp tục giam bên trong thì tốt hơn.

Trước mắt một mảnh hỗn loạn, thật vất vả vây khốn một con quái vật đáng sợ, cũng không cần phóng xuất gia tăng thêm khó khăn.

Quý Hủ cũng không biết hiện tại quái vật có bộ dáng gì, lại sợ tình cảnh quá mức huyết tinh không chịu nổi, vậy mặc cho mọi người tự mình suy đoán đi.

Cảm xúc sợ hãi ở ngoại thành đều bị Tần Nghiễn An hấp thu, những cảm xúc sợ hãi còn lại đang tiếp tục phóng thích cũng khong đủ dẫn dụ con đọa biến thú khác chạy tới.

Hoặc là nói hiện tại Tần Nghiễn An có mặt tại đây, nơi này không có khả năng xuất hiện thêm một con đọa biến thú thứ hai, đọa biến thú có ý thức lãnh địa rất mạnh, dám xâm nhập địa bàn của nó tất nhiên sẽ không chết không ngừng.

Trời cao một tiếng lệ minh, dị hóa điêu hai đầu lao xuống, vừa định rơi xuống đất chợt kinh hãi kêu một tiếng, dùng sức vỗ cánh cố gắng bay xa, bay lảo đảo phập phồng, cuối cùng rơi xuống một phế khu.

Đậu Thận Hàn mặt xám mày tro đứng lên, sắc mặt tối đen, không biết con dị hóa điêu bị kích thích thế nào lại đột nhiên nổi điên.

Thanh âm đại thành sụp đổ không nhỏ, Đậu Thận Hàn một mực tìm kiếm Quý Hủ hi vọng hắn giúp đỡ gia cố hoặc là tu bổ cự tường, ngăn cản quái vật dị hóa xâm lấn, hỏi thăm quân trú đóng ở nội cửa thành mới biết Quý Hủ đã đi ra ngoại thành, lúc này mới tìm tới nơi đây.

Ở trên không trung hắn đã nhìn thấy dị trạng nơi này, vội vàng chạy tới, lúc này thành tường lại một cảnh tượng im lặng hài hòa, làm gì có quái vật dị hóa, ngay cả con quái vật khổng lồ gì đó cũng không nhìn thấy.

Đậu Thận Hàn xoay người liền nhìn thấy cự tường sụp đổ, cũng nhìn thấy bên ngoài cự tường lại xuất hiện một cự tường càng cao hơn, vừa lúc bao quanh lỗ hổng bức tường sụp đổ kia.

Đậu Thận Hàn:

* * *

Không cần hỏi cũng biết là thủ bút của Quý Hủ.

- Đây là cự tường mà tôi xây dựng, chỉ có một bộ phận, còn vẫn chưa xong, tình huống khẩn cấp chỉ có thể ném ra, ngăn trở cuồng thi triều tấn công.

-

Trước mắt cuồng thi triều bị chặn, nhưng chúng nó có đi quanh quẩn qua hay không thì Quý Hủ cũng không biết.

Điều này hiển nhiên cũng là chỗ lo lắng của Hoa Đồng cùng Đậu Thận Hàn, hai người cùng gọi điện lên cấp trên, hội báo tình huống bên này, điểm tựa thuyết minh cự tường trăm thước, xin chỉ thị mệnh lệnh tiếp theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.