Chương trước
Chương sau
Không còn phương pháp cao tầng chỉ có thể đăng báo, làm cho vài vị quân trưởng quyết định.

Nhận được tin tức vài vị quân trưởng cũng không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy, Thường quân trưởng còn bị liên lụy bên trong, điều này làm cho hắn vô cùng phẫn nộ, sau khi đơn giản thương nghị năm vị quân trưởng nhất trí đồng ý tự mình gặp Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An một lần.

Mùi hoa ở ngoại thành đã bị làm sạch sẽ, cuồng thi cơ bản cũng bị thanh lý, thành dân tụ tập nơi nội cửa thành cũng được đưa về nhà, nội cửa thành đã mở ra bình thường, còn có tâm phúc của năm vị quân trưởng đi tìm người.

Trong mấy người Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An chỉ biết Đậu Thận Hàn, bọn họ hỏi hai người quá trình bị Đào Nghiêu tập kích, cũng muốn tận mắt nhìn thấy Đào Nghiêu.

Vì không để cho Đào Nghiêu ngạt thở mà chết, Quý Hủ đặc biệt lưu trữ một lỗ thông gió nhỏ cỡ ngón tay, ban đầu Đào Nghiêu còn la hét, đợi tới khi Tần Nghiễn An trở về hắn lại biến thành an tĩnh.

Muốn nhìn Đào Nghiêu, Quý Hủ đem vách tường ngay mặt biến thành trong suốt, làm cho bọn họ có thể nhìn thấy.



Người bị niêm phong ngồi dựa lên vách tường, gầy thành xương bọc da, bộ dáng vô cùng dọa người.

Vài vị tâm phúc vừa nhìn, cũng không khỏi nhíu mày, tầm mắt kiêng kỵ nhìn Quý Hủ.

- Vài vị đừng có hiểu lầm, hắn biến thành cái dạng này cũng không phải do tôi tạo thành.

- Có lẽ các vị còn chưa biết, ngọn nguồn tạo thành loại tai nạn này nằm ngay trên người hắn. Đó là một loại đọa biến thực vật cổ quái, có thể sinh trưởng trong thân thể nhân loại, từ làn da mọc ra huyết sắc tiểu hoa, có thể chế tạo ngọt hương tạo ra ảo giác sợ hãi, cũng chính là hình người hoa nghệ xuất hiện ở ngoại thành.

- Sở dĩ hắn biến thành như vậy, cũng là bởi vì trong thân thể hắn sinh trưởng lên huyễn loại, hắn lấy cớ có việc cần trao đổi tìm tôi, lại âm thầm thao tác rễ cây huyễn loại chui xuống đất đánh lén tôi, trước mắt bị rễ cây huyễn loại tiến vào trong thân thể, còn chưa từng có ai sống sót, cho nên mục đích của hắn rất rõ ràng, hắn muốn giết tôi.

Quý Hủ nói xong gõ gõ cửa sổ trong suốt, Đào Nghiêu chậm rãi mở mắt, khói đen thao tác hắn đã theo lỗ thông gió tiêu tán, người trước mắt mới là Đào Nghiêu chân chính.

Quý Hủ:

- Làm cho bọn họ nhìn xem hai cánh tay của anh, hiện tại không có bất kỳ người nào có thể giúp anh, anh chỉ có thể tự cứu.

Trên khuôn mặt khô quắt của Đào Nghiêu lộ ra vẻ tươi cười vặn vẹo, dùng ngón tay gầy chậm rãi kéo ống tay áo, lộ ra một tầng huyết sắc tiểu hoa bao trùm trên làn da.



Nhóm tâm phúc âm thầm kinh hãi.

Tâm phúc của Thường quân trưởng Tống Quận mở miệng nói:

- Vì sao anh phải giết Quý tiên sinh?

Rễ cây cùng huyết sắc tiểu hoa còn không làm bế tắc cổ họng của Đào Nghiêu, hắn còn có thể nói chuyện, chỉ là thanh âm vô cùng khàn khàn.

- Tôi phụ trách ngoại tường thành sụp xuống, Đào gia muốn tôi gánh vác toàn bộ trách nhiệm, không thể ảnh hưởng Đào gia, cũng không thể ảnh hưởng Đào gia liên hệ với Thường quân trưởng, phần trách nhiệm này quá nặng tôi đảm đương không nổi, liền bị thị huyết nhân mê hoặc tới giết Quý Hủ.. thị huyết nhân muốn ngăn cản Quý Hủ xây cự tường cho nhân loại đại thành.. chúng nó kiêng kỵ năng lực của Quý Hủ..

Nghe được Đào Nghiêu chính mồm nói ra những lời này, sắc mặt nhóm tâm phúc đều ngưng trọng.

Bọn họ là tâm phúc, đương nhiên biết lời tiên đoán của Bồ Ký Hạ, đây cũng là nguyên nhân đại thành luôn kéo dài đàm phán, Bồ Côn quân trưởng muốn lưu lại Quý Hủ, có tán thành có phản đối, hội nghị mở không ít, kéo tới bây giờ cũng không có kết luận.

Đại thành muốn để lại Quý Hủ, thị huyết nhân muốn thu dọn Quý Hủ, xem ra Quý Hủ tạo thành uy hiếp với thị huyết nhân nên mới có sự kiện tập kích lần này.

Vài vị tâm phúc không tiếp tục nghi vấn, mang theo Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi trung tâm thành, tự mình trao đổi biện pháp giải quyết với năm vị quân trưởng.

Từ khi đi vào đại thành cho tới nay, người cầm quyền cao nhất vẫn là lần đầu tiên chủ động yêu cầu gặp bọn họ, có một số việc vẫn nên giáp mặt xác định thì tốt hơn, thấy một mặt cũng thật cần thiết.

Đào Nghiêu biết rõ chính mình hắn phải chết, trước khi chết hắn còn muốn kéo Đào gia cùng xuống địa ngục, vì vậy mới có những lời nói kia.

Muốn làm cho Đào gia ngã xuống, nhất định phải dính dáng tới Thường quân trưởng, vì thanh danh của mình trong đại thành, Thường quân trưởng nhất định sẽ không bảo hộ Đào gia, Đào gia chẳng những khó giữ được, còn có thể càng ác độc đem Đào gia giẫm vào trong vũng bùn.

Mục đích này hợp với mục đích của Tần Nghiễn An, vì vậy Đào Nghiêu mới có cơ hội sống tới bây giờ, đó là vì Tần Nghiễn An giúp hắn áp chế rễ cây huyễn loại lan tràn trong thân thể, không cho huyễn loại lập tức cắn nuốt hắn.

Đi tới trung tâm thành, có người muốn đem Đào Nghiêu đón đi, Tần Nghiễn An cự tuyệt, nhân chứng quan trọng như vậy cũng không thể tùy tiện giao cho bất luận kẻ nào, bọn hắn rời đi nhưng vẫn đem hộp niêm phong Đào Nghiêu đặt ở trong xe.

Trong phòng họp chỉ có năm vị quân trưởng cùng hai người Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An, những người khác đều đợi bên ngoài phòng làm việc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.