Phương Viên lúc trước chỉ dùng một tay, bây giờ đổi thành cả hai tay.
Cũng không còn đẩy đầu Phương Bình nữa, nàng cảm giác trên đầu anh mình toàn mồ hôi, quá trơn.
Đổi chỗ khác, hai tay cô bé đột nhiên đặt trên ngực Phương Bình, bắt đầu đẩy!
"Dám gọi em là tròn mập thây!"
Con bé tức muốn nổ phổi, không thèm để ý, dùng toàn lực.
Phương Bình không tránh, không né, vẫn duy trì tư thế đứng tấn như thế, nửa thân trên lại tiếp tục lay động, mười ngón chân cũng đã bắt đầu bấu lấy đế giày.
Đến khi Phương Viên đặt tay lên ngực đẩy Phương Bình, cảm giác không nhận lực đẩy lại xuất hiện.
Rõ ràng đã đẩy ngay ngực, nhưng hai tay Phương Viên lúc này lại trượt sang hai bên một cách quỷ dị.
Phương Viên dùng lực quá lớn, cả người nghiêng ngả, trực tiếp ngã lên người Phương Bình.
Hai tay Phương Bình khẽ động, nâng con bé dậy, mặc kệ cho nó đi đứng lảo đảo.
Lúc này, trong đầu Phương Bình vẫn còn nhớ đến cảm giác phân tán lực lượng kia.
Hai chân bấu chặt trên mặt đất, lúc này nhẹ nhàng di chuyển, phạm vi thân trên lay động cũng ngày càng lớn hơn.
Rất nhanh, Phương Bình bỗng nhiên ngả người ra sau.
Phương Viên vừa mới đứng vững lại, vừa nhìn thấy liền nói: "Té chổng vó cho coi!"
"Không té được đâu!"
Phương Bình nhanh chóng trả lời lại một câu, sau đó, mắt thấy sắp té thật rồi, trong lúc hai chân vẫn chưa di chuyển, cậu lật người đứng vững lại như một con lật đật.
"Thành công!"
Sắc mặt Phương Bình vui vẻ, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-cau-cao-vo/1375444/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.