Cậu không xác định được liệu có thể tìm được chứng cớ phạm tội nào hay không, dù sao đối phương cũng vừa mới đến đây, bất kể nói như thế nào, mình cũng cần phải nghĩ cách thoát thân mới được.
Nếu như thật sự không tìm được, Phương Bình đang cân nhắc mình có cần phải vu oan hãm hại người này hay không.
Xã hội hiện đại không như cổ đại, nếu là thời cổ đại, giết chết rồi vứt ra bãi tha ma cũng không ai sẽ để ý.
Nhưng thời này, nếu có người chết, chắc chắn phía cảnh sát sẽ phải tra xét.
Về việc hãm hại như thế nào, Phương Bình cân nhắc xem có cần phải dùng chút khổ nhục kế hay không.
E rằng không ai tin mình lại có thể dễ dàng bắt trói được một võ giả, lại càng không ai tin một học sinh trung học phổ thông như mình lại rảnh rỗi sinh nông nổi đi tính kế một võ giả?
Không nghĩ về những điều này nữa, Phương Bình bắt đầu tìm kiếm một lượt trong phòng.
…
Sau 10 phút, Phương Bình đang mang theo một gói hàng lớn đi vào phòng khách.
Sau khi tìm kiếm khắp nhà, Hoàng Bân dường như không mang theo gì cả, trừ một vài đồ dùng hằng ngày chỉ có thêm một bộ quần áo để giặt thay.
Nhưng sau khi tìm mãi, Phương Bình cũng đã tìm được gói hàng này ở phía ban công.
Nhìn có vẻ như đây chính là gia tài của Hoàng Bân rồi.
Nhìn gói bưu kiện một hồi, Phương Bình trầm ngâm trong chốc lát, mở gói bưu kiện ra.
Trong khoảnh khắc mở gói hàng ra, đồng tử của Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-cau-cao-vo/1375418/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.