Vương Kim Dương cũng mặc kệ bọn họ liệu có thể thử nghiệm hay không, chỉ tiếp tục nói: “Qua vòng kiểm tra sức khoẻ rồi, thì vòng thực trắc cũng không phải quá khó.
Đơn giản là kiểm tra lực bộc phát, lực kéo dài, độ dẻo dai của thân thể mà thôi.
Những phương diện này đều có mối quan hệ với khí huyết, khí huyết càng cao, xác xuất thông qua càng lớn.
Đương nhiên, không nói tới một số người vô dụng, tử nhỏ đến lớn sống trong cái ấm sắc thuốc, chỉ được cái khí huyết cao, còn những cái khác đều không có. Loại người như vậy, bị loại là đáng đời.
Trước mặt cho một con gà, đến cả gà còn đánh không chết, thì nói gì đến chuyện đánh chết người?
Giết người khó hơn giết gà nhiều...”
"Giết người?"
Ánh mắt Phương Bình hơi ngưng lại. Lúc Vương Kim Dương nói đến chuyện giết người, tâm tình không dao động mấy, giống như thật sự đã từng giết người.
Nhưng mà thời đại này, cho dù là võ giả cũng phải chịu sự ràng buộc của pháp luật, sẽ không có cơ hội giết người chứ?
Huống hồ, đối phương chỉ là một sinh viên đại học năm nhất…
Dường như Vương Kim Dương cũng chú ý đến ánh mắt quan tâm của Phương Bình, cậu ta cười nhạt nói: "Có một số việc, đến lúc đó các em sẽ hiểu.
Đương nhiên, tiền đề vẫn là phải đậu khoa võ, trở thành võ giả đã.
Mọi người đều theo đuổi võ đạo, mọi người đều có khát vọng trở thành võ giả, nhưng mà người bình thường, mấy ai hiểu được cảm nhận của võ giả là như thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-cau-cao-vo/1375401/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.