[ Kí chủ đại nhân, bây giờ ngài muốn trở về nghỉ ngơi hay gặp người có tâm nguyện tiếp theo ]
" Mi có biết thích là gì không?"
Hệ thống 666 có chút đứng hình, kí chú đại nhân vô duyên, vô cớ tự nhiên lại hỏi nó cái này, lẽ nào kí chủ nàng ấy bị sắc đẹp của Tuân Tử Hoài mê hoặc rồi?
" Nhưng mà cũng không đúng"
Nếu như thật sự bị mê hoặc, hệ thống cá chắc rằng nàn ấy sẽ đem người nắm trong tay mình, chứ không phải rút khỏi thế giới rồi vứt người ở lại một mình như thế
[ Kí chủ đại nhân,ta chỉ là một cái hệ thống nhỏ bé, không biết thích là cái gì cả.]
" A, khẳng định không phải chuyện tốt lành gì, ta thấy những người dính vào chữ " thích " ấy, cuộc sống trôi qua chả vui vẻ tý nào".Cuối cùng Thiên Nhạn đưa ra một kết luận " Ta có thứ gì tốt đều đưa cho Tử Hoài, hàng năm gấm hoa, bạch ngọc thượng hạng của các nước tiến cống đều đưa đến Trích Tinh lâu của hắn. Hơn nữa ta còn mang hắn đi du ngoạn khắp giang sơn của Yến quốc, nhưng lúc ta rời đi hình như hắn không được vui cho lắm. "
Hệ thống 666 nghe Thiên Nhạn nói, không khỏi phun nước miếng phỉ nhổ kí chủ nhà nó, Tuân Tử Hoài sao có thể vui cho được?
[ Kí chủ đại nhân, khi con người ta đứng trước sinh ly tử biệt đều sẽ trở nên đau khổ, đó là chuyện thường tình ai rồi cũng sẽ phải trải qua]
" Thời gian bên ngoài trôi qua bao lâu rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/1119975/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.