” Bệ hạ, hai vị điện hạ phải vào học. “
” Ngươi đi đi. “
Hạ Thanh Sơn nhìn Tuân Tử Hoài dẫn hai đứa bé đi, trong lòng thầm hận, chuyện hôm nay, hắn sẽ nhớ kĩ.
Không được, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp diệt trừ Tuân Tử Hoài, lát nữa đi hỏi Thi Nhi một chút xem trước đó đã xảy ra chuyện gì.
Hôm nay chẳng biết vì sao bị cản trở, trong lòng của hắn không thoải mái. Nhắc mới nhớ, từ sau khi gia hỏa này xuất hiện, hắn chưa có lần nào thuận lợi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Thanh Sơn giật mình, chẳng lẽ những biến cố đó đều do Tuân Tử Hoài sắp đặt?
” Nhạn nhi, không phải trước đó ngươi đã nói, chờ thân thể của ta tốt lên, sẽ nhường lại Hoàng vị cho ta sao? Bây giờ thân thể ta đã tốt, có phải hay không……. “
Thiên Nhạn thật đúng là không nghĩ tới lúc này Hạ Thanh Sơn lại trực tiếp như thế, không quanh co lòng vòng, hơn phân nửa là đã không còn kiên nhẫn.
Nàng đi đến bàn trà ngồi xuống, thần thái thong thả uống một ly trà, bộ dạng kia khiến mi tâm Hạ Thanh Sơn giật giật, luôn cảm thấy kết quả không giống với hắn nghĩ.
” Thanh Sơn, ta còn chưa có làm Hoàng đế đủ đâu? “
” Ngươi nói làm Hoàng đế rất mệt mỏi, ta lại không cảm thấy mệt mỏi chút nào, ngược lại rất thích thú. ” Khuôn mặt Thiên Nhạn nở một nụ cười: ” Ngươi thấy làm Hoàng đế rất mệt mỏi, ta ngược lại không mệt. Vậy nói rõ ngươi không thích hợp làm Hoàng đế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/1119953/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.