Sau khi Thiên Nhạn lên ngôi, ngoại trừ vội vàng xử lí quốc sự, học tập y thuật Tuân thị, phối hợp điều dưỡng thân thể với Tuân Tử Hoài, cũng không quên đặt tâm tư bồi dưỡng hai hài tử của nguyên chủ.
Nhi tử Hạ Văn Khiên đã mười tuổi, xem như cái tiểu đại nhân, càng thêm hiểu chuyện hơn so với lúc trước. Từ sau khi bái Tuân Tử Hoài làm sư phụ, mỗi ngày đều học đủ loại kiến thức.
Tuân Tử Hoài coi hắn là người thừa kế tương lai mà bồi dưỡng, tốn không ít tâm tư.
Sau khi các mặt của Yến quốc đều đã ổn định, mỗi ngày Thiên Nhạn đều tập võ với Hạ Văn Khiên. Dưới cái nhìn của nàng, cho dù Hoàng đế có vô số người bảo hộ, cũng phải có mấy phần thân thủ. Có khả năng không cần phải giỏi, nhưng ít nhất cũng rèn luyện được cơ thể, sẽ không vì quốc sự bận rộn, khiến thân thể sụp đổ.
Hôm nay sau khi hạ triều, nàng mang theo Hạ Văn Khiên đi tập võ.
Tuân Tử Hoài ngồi một bên, vừa uống trà vừa xem hai người luyện võ, bên cạnh hắn còn có một tiểu nữ oa bốn tuổi. Tiểu nữ oa có một đôi mắt rất xinh đẹp, đen tròn như quả nho, cũng nhìn chằm chằm không chớp mắt thân ảnh của Thiên Nhạn và Hạ Văn Khiên.
Trong lúc Tuân Tử Hoài lơ đãng liếc qua, phát hiện trong mắt Hạ Văn Toàn vậy mà lóe lên ghen tị, trong lòng vô cùng vui vẻ: ” Công chúa cũng muốn luyện võ sao? “
” Muốn kiếm kiếm, muốn bay bay. ” Hạ Văn Toàn biểu đạt ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/1119948/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.