” Bệ hạ là đang trách cứ ta sao? ” Tuân Tử Hoài dừng tay lại, ủy khuất.
” Không. “
Thiên Nhạn trả lời vô cùng nhanh mà dứt khoát, khiến Tuân Tử Hoài cười ra tiếng, khuôn mặt có mấy phần vui sướng và đắc ý: ” Ngươi không trách ta thì tốt. “
” Lúc trước là do hắn luôn quấy rầy đến ngươi, ta sợ ảnh hưởng đến ngươi, liền tìm cái biện pháp, để hắn tự đi giày vò mình. Biện pháp này quá tốt, hắn không rảnh đến quấy rầy bệ hạ. “
Ánh mắt Tuân Tử Hoài lại tối xuống: ” Người này luôn ngấp nghé đến Hoàng vị của bệ hạ, lưu hắn lại là một cái tai họa. Nếu như bệ hạ cảm thấy khó thực hiện, ta sẽ hạ cho hắn một chút thuốc mãn tính, không ai có thể phát hiện. Ngay cả khi công chúa và hoàng tử biết được, cũng không trách được tới bệ hạ. “
” Không nóng nảy, trước hết cứ giữ hắn lại đã. Trận công thành Xương Vương lúc trước, khiến hắn có được chút thanh danh. Ta không muốn hắn chết rồi mà vẫn có được thanh danh tốt như thế. Tâm tư của người này rất sâu, nếu không phải ngươi hạ dược khiến tinh thần hắn bất ổn, hiện nay sợ rằng đã mưu tính làm sao để đoạt lại được Hoàng vị. “
” Chờ hắn không cầu được thuốc, sẽ nhớ tới chuyện Hoàng vị, đến lúc đó, hắn sẽ kìm nén không được, bắt đầu cướp đoạt Hoàng vị. “
” Ngươi nói, ta cai trị thiên hạ này thế nào? ” Thiên Nhạn đột nhiên hỏi.
” Tất nhiên là rất tốt. Bệ hạ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/1119945/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.