Xương Vương vô cùng phẫn nộ, lấy ra một cây chủy thủ đặt lên mặt Hạ Thanh Sơn: ” Liền tính bản vương có bại trận, cũng sẽ không để cho ngươi được như ý. Hôm nay liền hủy đi gương mặt trắng nõn này của ngươi, xem ngươi còn có thể mê hoặc người khác được hay không. “
Biểu lộ trên khuôn mặt Xương Vương ngày càng dữ tợn: ” Sau này coi như ngươi có thống nhất giang sơn, cũng phải đeo lấy khuôn mặt bị hủy dung, ha ha ha, xem ngươi đắc ý được cái gì. “
” Xương Vương, ngươi chớ làm loạn. Hiện tại ngươi chỉ còn một tòa thành này, đã là nỏ mạnh hết đà, đừng vùng vẫy giẫy chết nữa. Nếu như ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, ta sẽ tha cho ngươi một mạng, để ngươi vinh quý cả đời. “
Khuôn mặt đối với nam nhân không quan trọng tới như vậy, nhưng mà Hạ Thanh Sơn cũng không muốn đeo lấy khuôn mặt bị hủy dung, trong lòng có chút sợ hãi. Sau này cho dù có làm Hoàng đế, bị người khác nhìn thấy khuôn mặt đầy sẹo, hắn cũng không nguyện ý. Cái này ghi vào lịch sử, người khác nhắc tới hắn đều là khuôn mặt bị hủy dung, nghĩ một chút đã rất khó chịu.
Hắn là muốn muốn lưu danh thiên cổ, không phải muốn hậu nhân thảo luận dung mạo hắn khó coi đến cỡ nào.
Lăng Thi Nhi cũng bị cột vào một bên, giả vờ hôn mê, một chút cũng không dám lên tiếng. Cái tên Xương Vương này rõ ràng là điên rồi, nàng ta chỉ là một người tỳ nữ nho nhỏ, nếu chọc giận đối phương có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/1119935/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.