Lăng Thi Nhi quy quy củ củ chỉnh lí lại y phục, sau đó ngoan ngoãn đứng một bên, giống như chỉ là một tỳ nữ bình thường bên cạnh Hạ Thanh Sơn.
" Phu nhân đã về, đại nhân mau đi nghênh đón, đừng để phu nhân phải đợi lâu. " Lăng Thi Nhi đỏ hồng đôi mắt, nói.
Lúc này Hạ Thanh Sơn mới kịp phản ứng, đi đến lau nước mắt cho nàng ta: " Bây giờ chỉ có ủy khuất cho ngươi. Nàng ấy sẽ không để ý có người bồi bên cạnh ta, nhưng nếu làm vậy ở trước mặt nàng ấy, nàng ấy sẽ cảm thấy ngột ngạt. Hơn nữa dù thế nào cũng phải cho nàng ấy mấy phần mặt mũi, chúng ta không thể làm quá mức. Chờ sau khi tất cả kết thúc, ta sẽ cho ngươi một thân phận, ngươi hiểu mà. "
" Đại vương yên tâm, Thi Nhi cái gì cũng đều hiểu, sẽ không gây thêm phiền phức cho đại vương và phu nhân. Sau này cũng không cần thân phận gì, chỉ cần có thể ở bên cạnh đại vương, cho dù tiếp tục làm một cái tỳ nữ, Thi Nhi cũng cam tâm tình nguyện. Tâm của Thi Nhi đều thuộc về đại vương, làm cái gì cũng nguyện ý. Đáng tiếc Thi Nhi chỉ là một nữ tử yếu đuối, không làm được những chuyện lợi hại như phu nhân, chỉ có thể làm người pha trò cho đại vương. "
Trong lòng Hạ Thanh Sơn cảm động.
Nhạn nhi tuy tốt, cũng từng đẹp, nhưng mấy năm chinh chiến đã khiến làn da của nàng ấy trở nên thô ráp đen nhánh, dung mạo không còn được như lúc trước. Lại sinh thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-vi-dien-quy-cau-nhan-vat-phan-dien-nu-chinh-lam-nguoi/1119925/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.