Cơ thể dường như đã hóa thành một đóa mây hồng. 
Cô thấy bản thân mình như lơ lửng giữa không tủng, trong lúc nửa tỉnh nửa mê mở mắt, chỉ thấy gương mặt Thẩm Hà đen sì hệt như bức tranh minh họa trong [Thần thoại Cthulhu]. 
Không chỉ có một người mặc áo Blue trắng đi vào chăm sóc cô. 
Thẩm Trĩ lén nhìn xung quanh một lượt, sau khi nhìn thấy máy quay mới thở phào một hơi. 
Cho dù vẻ mặt của Thẩm Hà có tồi tệ tới mức nào, thì Thẩm Trĩ cũng chẳng để tâm, chẳng hề sợ hãi, hình thành đối lập rõ nét với nhân viên ẩn nấp cách đó một khoảng. 
Cô vươn tay ra nắm lấy tay anh, khẽ nói: “Chỉ hơi khó chịu mà thôi.” 
Thẩm Hà chẳng ừ hử lấy một tiếng. 
Bác sĩ của thôn dùng khẩu âm địa phương để nói giọng phổ thông: “Ôi chao, cô bé này, cô mà không hạ sốt nữa, người đàn ông của cô sẽ đập hỏng cửa nhà tôi đấy….” 
Cảm giác bất an cuộn lên trong lòng. Thẩm Trĩ ngạc nhiên nhìn Thẩm Hà, dùng ánh mắt chất vấn anh, không đến nỗi ấy chứ? 
Cô đúng là tính sót mất chỗ này. 
Sự việc xảy ra quá đột ngột, Thẩm Hà càng không thể nào dễ dàng nguôi giận được. 
Thẩm Hà vẫn không nói năng gì, chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm vào cô. 
Nhân viên công tác kịp thời động tác vỗ về____Không đáng sợ như thế đâu. 
Chẳng qua vì động tác của bác sĩ tổ tiết mục quá chậm, cho nên nửa đêm vẫn phải ra ngoài tìm thêm bác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-dua-vao-dien-xuat/2683289/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.