Tống Hồng Nho bám dính trên người Hạ Thụy Nhiên, hai tay ôm chặt lấy cổ anh, khóc nấc lên. Hạ Thụy Nhiên im lặng, đứng tại chỗ không nhúc nhích, chờ Tống Hồng Nho khóc xong, mới xoay người đến phòng tắm thay quần áo.
Tống Hồng Nho lau nước mắt, ngoan ngoãn đi theo phía sau Hạ Thụy Nhiên, chờ anh rửa mặt thay quần áo xong cậu cũng đi vào rửa mặt. Hạ Thụy Nhiên nhìn thấy Tống Hồng Nho vẫn còn mặc bộ quần áo kia, nhăn nhúm, xốc xếch lộ ra cả vòng eo, anh lại nhớ đến nguyên nhân mà cậu ngay cả quần lót cũng không mặc, trong lòng đột nhiên cảm thấy tức giận, vì thế lạnh lùng nói:
“Cậu tắm rửa thay quần áo rồi sau đó đi đi. Nói thật, lúc này tôi không muốn nhìn thấy cậu.”
Những lời này là thật. Không có một người đàn ông bình thường nào nguyện ý ở cùng với người có ý định bẻ cong anh ta.
Thân thể Tống Hồng Nho cứng đờ. Cậu cảm thấy tính tình của Hạ Thụy Nhiên rất tốt, nên nghĩ rằng anh có thể tùy tiện bỏ qua chuyện này. Khi bị anh quát đuổi ra khỏi nhà, trong lòng quả thật rất khó chịu, nhưng cậu không thể từ bỏ anh được, liền quay trở về. Ngồi trước cửa nhà anh, thân thể truyền đến từng trận đau đớn,Tống Hồng Nho không rõ bản thân nên buông tay hay vẫn nên bám theo anh đến cùng, nghĩ tới chuyện sau này không bao giờ có thể bước vô căn nhà này nữa, cậu òa khóc.
Khi cậu nghe được tiếng cánh cửa sau lưng mở ra, lo lắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-deu-thua/2302774/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.