Tống Hồng Nho chẳng những không xấu hổ rời đi, ngược lại, cậu còn vươn tay ôm chặt lấy cổ anh, tuy trong lòng có hơi sợ hãi nhưng thủy chung vẫn dính chặt vào người anh, không muốn buông ra.
Đôi môi nóng rực của Tống Hồng Nho mơn trớn lên vành tai Hạ Thụy Nhiên, cậu dùng âm thanh khàn khàn nhẫn nhịn nói:
“….Em không nhịn được nữa.”
Hạ Thụy Nhiên bị cậu ôm, tay trái của anh vẫn còn nắm lấy cổ áo cậu, khi cậu muốn tiến lại hôn anh, anh luống cuống lùi về phía sau tránh đi nhưng vẫn bị cậu cắn trúng vành tai.
Nghe thấy năm chữ kia, trong đầu Hạ Thụy Nhiên lập tức trống rỗng, sự thật là anh không thể so sánh độ dày của da mặt với Tống Hồng Nho được.
Tống Hồng Nho căn bản không biết hai chữ “Rụt rè” viết như thế nào, một tay cậu nắm lấy tay anh, chậm rãi đưa xuống phía dưới, chạm vào phía sau của chính mình.
Cậu ngước ánh mắt nóng rực mà tuyệt vọng, mang theo chút do dự cùng khẩn thiết, ướt át nhìn Hạ Thụy Nhiên:
“….Cầu xin anh, giúp em.”
Hạ Thụy Nhiên cảm thấy cực kì xấu hổ, anh hoàn toàn quên mất bây giờ anh có thể đuổi cậu ra khỏi nhà. Thực ra Hạ Thụy Nhiên sẽ không định dùng cách này để đối phó với Tống Hồng Nho, bởi vì anh rõ ràng hơn ai hết, biết rằng dù có uy hiếp như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ vô dụng.
Cho nên trong lúc nhất thời anh không biết phải ứng phó thế nào, sửng sốt một hồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-deu-thua/2302770/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.