Hạ Thụy Nhiên là một cảnh sát nhưng bề ngoài trông anh rất tuấn tú, diện mạo ôn hòa, bộ dáng hào hoa phong nhã nên người bình thường thường không thể nhìn ra nghề nghiệp của anh.
Hạ Thụy Nhiên cũng là một người rất hiền lành, bóng đèn nhà hàng xóm cháy, vòi nước hỏng, không cần kêu, chỉ cầ phàn nàn một tiếng trước cửa, anh liền mang dụng cụ chạy sang sửa giúp. Người ta tỏ vẻ cảm ơn, mời anh sang ăn bữa cơm, Hạ Thụy Nhiên liên tục xua tay, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng, nói chuyện cũng thành nói lắp.
“Tiểu tử này thật không tồi.” Bà lão tóc trắng xóa nhà kế bên mỗi lần nhìn thấy anh liền khen ngợi không dứt,lại trừng mắt, coi như chuyện trong nhà mình nói: “Nếu có cô gái nào gia cảnh tốt, thì nói cho Tiểu Hạ nhà chúng ta một tiếng, để ý nhiều chút.”
Đối phương bao giờ cũng thờ dài:
” Ai, thật ra tôi cũng muốn tìm cho cậu ấy một cô gái tốt. Bà nhìnTiểu Hạ xem, muốn diện mạo có diện mạo, lại một lòng cầu tiến, trong nhà còn không có người già cần chăm sóc. Nhưng vừa nghe cậu ấy là cảnh sát, các cô gái liền không muốn nữa”.
Làm cảnh sát quá mệt mỏi, thời gian công tác lại không ổn định, không thể chăm sóc gia đình. Hạ Thụy Nhiên lớn lên rất đẹp trai, thời còn đi học cũng có quen bạn gái, bất quá không có tình cảm gì, chưa được bao lâu liền chia tay. Hơn nữa Hạ Thụy Nhiên cũng không nghĩ đến chuyện kết hôn. Lúc trước cha mẹ anh bệnh nặng, cả nhà và xe đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-deu-thua/111295/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.