"Ta hiểu ý của ngươi." Hạ Mộc vẫn ngữ khí bình thản: "Ta chưa đến nỗi bị tình cảm làm mê muội đầu óc, năng lực nhận thức cơ bản ta vẫn có, tạm thời không nói đến nhân phẩm của Quyển Quyển ra sao, mẹ, ngươi cũng không thể đánh đồng tất cả mọi người đi? Ba lúc trước không phải cũng lựa chọn tin tưởng ngươi sao? Ngươi đối với hắn cũng là thật tâm."
Tô Ngữ Mạt cười khổ một tiếng, muốn nói lại thôi, liếc nhìn nữ nhi một cái, cuối cùng nói thẳng: "Ngươi đã không nhỏ nữa, có một số việc, mẹ hẳn là cho ngươi nhận rõ hiện thực, thế giới bên ngoài không đơn thuần giống như ngươi nghĩ.
Ta và ba ngươi yêu nhau, đã hai mươi bảy tuổi rồi, trước đó thì sao?
Đoạn Khuynh Trạch vẫn chưa đăng cơ, ta làm cận vệ cho vương phi của hắn, cũng chính là vương hậu hiện tại, ngươi cũng gặp qua, nữ nhân có đôi mắt hoa đào, tên gọi Giang Ly.
A, xinh đẹp? Nàng lúc trẻ rất quyến rũ.
Ta trước nay chưa từng gặp nữ nhân xinh như vậy như vậy, con người nàng cũng ôn hòa, đối với ta đặc biệt tốt.
Ta có gần một năm thời gian, suốt ngày huyễn tưởng vương phi sẽ coi trọng ta, cùng ta bỏ trốn, hậu quả gì cũng không lo lắng.
Vương phi cũng giống như ngươi, là một omega cấp S, có thể dễ dàng khiến bất cứ alpha nào mất đi lý trí, ta một lần cho rằng bản thân hoàn toàn trầm luân, mãi đến khi quen biết ngươi ngươi ta mới dần dần quay về hiện thực – ta đối với nàng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-ca-kho-deu-thuoc-ve-mieu-vuong-phi/1204823/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.