Trong nháy mắt lúc vào cửa, Hạ Mộc cũng đã nhận ra thân phận của nam nhân kia.
Đối mặt một con Địch Hách Lạp thành niên xa lạ, cô từ trong tiềm thức cảm thụ được áp bách cùng run sợ, là không cách nào chống cự.
Đôi tử đồng nhìn chằm chằm Hạ Mộc, khiến cô cảm thấy vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, quen thuộc chính là loại màu sắc thuần túy này, xa lạ chính là ánh mắt của hắn, không hề có thiện ý.
Không thể nghi ngờ, bản thân bệ hạ chính là không giận tự uy, cộng thêm đôi mắt tràn ngập cảm giác bài xích đối với cô gái trước mặt, nên cho dù giả vờ hòa ái thế nào, đều có lệ khí bức người.
Hạ Mộc cảm giác bộ lông cả người đều đang dựng đứng, lại còn phải duy trì trấn định.
Trong đầu hồi ức lễ tiết tiêu chuẩn khi tham kiến quốc vương, chân phải của cô có chút cứng nhắc lui về phía sau một bước, lệch góc với chân trái, khẽ cúi người, gật đầu nói: "Chào buổi trưa, bệ hạ."
Nam nhân chắp tay bước đến cạnh bàn, ánh mắt quan sát không rời khỏi người cô, thần sắc cao ngạo xen lẫn lạnh lùng, cuối cùng mặt không biểu tình kéo ghế ngồi xuống, làm động tác 'mời ngồi' đối với Hạ Mộc.
Hạ Mộc không dám đặt câu hỏi trước, chỉ có thể thuận theo mà ngồi xuống bàn, cúi đầu, đầu óc xoay chuyển như cối xay gió –
Bệ hạ đặc biệt đặc biệt triệu kiến cô?
Lễ phục?
Nhất định là bộ lễ phục sang quý bị hắn phát hiện, hiện tại có phải muốn cô trả tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-bo-ca-kho-deu-thuoc-ve-mieu-vuong-phi/1204777/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.