Người bình thường lúc tức giận sẽ làm gì?
Là đập chén trà?– đúng vậy, Sa Trầm Thanh trước mắt liền đập hai chén trà.
Nhưng đại quân của mình bên kia không biết bị thế lực ngầm nào tập kích nên chưa đến được địa điểm thuận lợi ở Thủy Nguyệt quốc, mật thám báo về bốn vạn đại quân của Lãnh Phong Lam tình thế hết sức nguy cấp. Bọn họ tử trận hai vạn quân, nhưng lại có quân đầu hàng của Lãnh Mẫn Chi nên có lại chút tiếp viện, gom lại thì miễn cưỡng được bốn vạn.
Lãnh Phong Lam sẽ đến rất nhanh, hai việc này đều ngoài dự kiến.
Không, hắn có vương bài.
Huống chi Thiên Phong hoàng thành dễ thủ khó công, Lãnh Phong Lam chỉ cần đối Lục Vũ Hạo có nửa phần bận tâm, hắn vẫn nắm chắc phần thắng trong tay.
” Uy, Sa gì gì kia, a nhầm, Sa Trầm Thanh……” Lục Vũ Hạo khiêu khích cười cười,” Ngươi đã bắt được con chim nào chưa?”
” Cáp?” Sa Trầm Thanh thiêu mi– Lục Vũ Hạo gắng sức nuốt nước bọt?
” Chỉ cần có một cái ***g, và một chút mồi dụ, một cây côn tử, một cái dây thừng, sau đó chặt chẽ lưu ý tình thế. Chim tiến vào, liền kéo dây thừng, ***g hạ xuống, liền thành công.” Lục Vũ Hạo chậm rãi đứng lên, đến gần Sa Trầm Thanh,” Như vậy, ai là thợ săn ai là chim, ngươi hiểu được sao?”
Sa Trầm Thanh trợn mắt, tựa hồ hiểu được Lục Vũ Hạo ám chỉ điều gì.
Nhưng hắn trong khoảnh khắc liền chế trụ yết hầu Lục Vũ Hạo, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-phong-thien/3049525/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.