Hắn hỏi ta là ai? Hắn kêu nàng là A Anh.
Thân thuộc cùng xa lạ lập tức có thể nhìn ra.
Ở một bên, nữ tử kia cũng nhìn về phía ta, ta rốt cuộc thấy rõ dung mạo của nàng, mắt hạnh môi đào, mặt mày sạch sẽ giống tiểu hài tử không rành thế sự, tuy dung nhan không sánh bằng ta, lại cũng hiện ra một loại ý vị mỹ nhân.
Nhìn thấy ta, ánh mắt nàng có chút ảm đạm, thấp giọng lẩm bẩm, "Hoá ra huynh còn có một vị hôn thê," tiếp theo nàng ta bối rối mà nói, "Ta, nếu không ta đi ra ngoài trước?"
Nàng đen chén thuốc còn thừa lại một nửa ấn vào trong tay ta, quay đầu muốn chạy, lại bị Thái tử kéo lại.
Thái tử từ trong tay ta lấy lại chén thuốc, vùi đầu uống một hơi cạn sạch, hoàn toàn không còn kiên nhẫn mà uống từng muỗng như vừa rồi, hắn mỉm cười đối với cô nương kia dịu dàng mà trấn an, đến khi chuyển hướng ta trên khuôn mặt lạnh nhạt không có biểu tình.
Hắn trời sinh tính tình ôn hòa biết lễ, lời nói tuyệt tình, cũng là chậm rãi mà tao nhã:
"Khương tiểu thư, ta ngã xuống vách núi, mất ký ức, là A Anh cứu ta. Ta cùng A Anh chính là lưỡng tình tương duyệt, nàng là vị hôn thê tương lai duy nhất mà ta nhận định."
Hắn gằn từng chữ một.
"Hôn ước cùng với ngươi, ta vừa mới biết được. Chuyện quá khứ, ta đã quên, cho nên hôn ước này, cũng liền không tính."
Hắn mất ký ức?
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-ngoc/2923900/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.