*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đầu xuân, chuyện gấp nhất của Ngọc Tiêu Ký là chuẩn bị lên đồ mới, máu gà, điền hoàng, thanh ngọc, bạch ngọc, từ vật liệu đến kích cỡ, từ phong cách đến giá cả, mỗi một vấn đề đều phải tính toán kỹ lưỡng, quyết định đúng đắn.
Đinh Hán Bạch rơi vào lưới tình nên cũng dễ chịu hơn, thay đổi tính cách, cần cù chăm chỉ làm việc. Anh thức thâu đêm làm bản kê khai, vừa sáng liền gọi công nhân ra họp, mang theo cặp mắt thâm quầng đến cửa hàng số hai phân phó.
Cuối cùng cũng về nhà, tắt máy xuống xe gặp được Khương Đình Ân. Anh phiền hà nói: “Sao mày lại đến nữa?”
Khương Đình Ân tủi thân nói: “Sắp đến kỳ thi mùa xuân rồi, em tìm Kỷ Trân Châu cùng ôn tập.”
Đinh Hán Bạch nói: “Kỷ Trân Châu là để mày gọi à? Tao gọi mày là gỗ sưa mày vui không?” Anh bới lông tìm vết, cuối cùng mở cốp sau, “Chuyển đồ vào khu nam, bê cho đàng hoàng đấy.”
Bên trong là máu gà Ba Lâm, đại hồng bào thượng thừa, món oách nhất mùa xuân này chắc chắn là nó. Đinh Hán Bạch mệt đến ngất ngư, muốn ngủ bù một giấc rồi mới ra tay, trước khi ngủ còn phải ưỡn lưng nghiêm mặt đi đòi bát cơm.
Trẻ ranh to xác hai mươi tuổi, trụ cột thứ hai trong nhà, quấn lấy mẹ đòi này đòi kia. Khương Sấu Liễu mắng ngoài miệng, nhưng trên tay vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-ngoc-dau-chau/2266488/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.