Toái ngọc đầu châu 
Tác giả: Bắc Nam 
Chương 3: Chưa gì đã không nghĩ ra được tóm tắt nữa rồi 
Thứ hai, ai đi làm thì đi làm, ai đi học thì đi học, Đinh Hán Bạch cãi nhau với chủ nhiệm Trương xong thì xin nghỉ, cụ thể chưa nói là nghỉ mấy ngày, mà chủ nhiệm Trương còn đi công tác ở Phúc Kiến nữa, nên hắn mới không nóng vội gì. 
Ngủ một giấc thẳng đến khi mặt trời đã lên cao, bữa sáng và trưa gộp thành một, hắn mới rửa mặt sạch sẽ bước ra khỏi phòng ngủ thì bắt gặp hai cái rương khiến mình phiền lòng kia. Đinh Hán Bạch chầm chậm bước đến phòng cách vách, gào một tiếng long trời lở đất: "Kỷ Trân Châu! Ra đây!" 
Cửa đóng, Kỷ Thận Ngữ xuất hiện tại khe cửa, dù núi Thái Sơn có sụp đổ ngay trước mắt thì mặt vẫn không đổi(*): "Làm sao?" 
(*Nguyên văn: 泰山崩于前而色不变 – được hiểu là: Núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt nhưng mặt không đổi sắc, con nai đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh nhưng mắt cũng không chớp. Ý chỉ người gặp chuyện nhưng vẫn bình tĩnh tự nhiên, không bị bên ngoài ảnh hưởng.) 
"Cậu nói làm sao ư? Đặt rương nơi đó giống cái gì, cậu tưởng đang bày quán ở phố Xưởng Lưu Ly à?" Đinh Hán Bạch vừa thức dậy, cổ họng hơi khàn, "Ra hạn cho cậu hôm nay dọn xong, nếu không anh sẽ bổ rương đóng ghế dài đấy." 
(*Đường phố xưởng Lưu Ly ra đời từ triều nhà Thanh thế kỷ 17, là một đường phố văn hóa nổi tiếng của Bắc Kinh. Đường phố hiện nay vẫn có khá nhiều cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toai-ngoc-dau-chau/132291/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.